“Việc này ngươi có giữ lại được bằng chứng gì không?” Tạ Vân hơi nheo mắt lại, dùng móng tay dài khẽ cào mặt bàn phát ra tiếng rít chói tai, rõ ràng là đang tức giận.
“Có giữ.” Quý phi trả lời rất chắc chắn: “Mấy bức di ảnh đó được lồng trong khung gỗ, chất liệu không giống hàng thường, hiện giờ đang bị giấu dưới gầm giường của nàng ta.”
Quý phi liếc mắt nhìn Tạ Vân, như muốn nói ‘ta làm việc, ngươi cứ yên tâm’.
“Còn về những cung nữ từng nhúng tay vào chuyện này, không sót một ai, thần thiếp đều nhớ rõ tên tuổi. Danh sách không mang theo bên người, lát nữa thần thiếp sẽ cho người đưa đến cho ngài.”
Quý phi mím môi cười nhẹ, nhờ ánh nắng tháng Tư phảng phất hương hoa, vẻ mặt bình thường bỗng trở nên xinh đẹp nổi bật.
Nhân dịp nàng thành thật như vậy, Tạ Vân cũng không bạc đãi, thái độ thân thiết hơn mấy phần.
Đợi đến khi bóng Quý phi dần khuất sau hành lang, Tạ Vân liền siết tay lại, trong lòng nổi giận. Dù gì nàng cũng là người xuyên không tới đây, đối với mấy chuyện huyền học, tà thuật hay ma mị vốn không tin lắm. Cảm giác kiểu đó, nó vừa mơ hồ vừa khiến người rợn gáy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play