Gió xuân nhè nhẹ thổi qua mười dặm, liễu rủ hoa nghiêng cũng bị lay động đến khẽ đong đưa.
Tạ Vân đưa tay xoa bụng, ngồi bên hành lang, từ lúc biết mình mang thai đến nay, nàng luôn có cảm giác thời gian trôi thật chậm, nhưng thực ra mới chưa đầy hai tháng.
Đêm hôm đó… ký ức vẫn còn lờ mờ hiện về trong tâm trí.
Nàng cầm một chiếc bánh hoa quế trên bàn lên, món điểm tâm trong veo, thơm ngọt, toả ra mùi hương dịu nhẹ khiến tâm trạng nàng cũng thư thái hẳn. Tạ Vân dứt khoát gạt hết những chuyện không vui sang một bên, vui vẻ nhấm nháp.
Từ sau khi hết nghén, nàng bắt đầu có chút "thèm ăn vô độ", miệng cứ luôn muốn nhấm nháp gì đó, không chịu yên một khắc.
Thạch Lựu bước đến, nhíu mày, giọng không nén được tiếc nuối: “Nương nương à, người thật không thể ăn nữa đâu. Nhìn vòng eo của người đi, mới mấy hôm thôi mà đã nới ra mấy tấc rồi đấy.”
Tạ Vân nghe xong mới tiếc nuối đặt miếng bánh dở xuống. Quả thật hôm nay nàng ăn hơi nhiều, sáu cái bánh hạt dẻ, sáu miếng đậu phụ chiên vàng, sáu viên xíu mại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT