Ngày hôm sau, Thích Bạch Thương dĩ nhiên là không thể rời khỏi phòng.
Nàng mê man trong phòng suốt nửa ngày, đến tận trưa, vẫn là bị Tạ Thanh Yến bế đi tắm rửa trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh.
Mãi đến chạng vạng, cuối cùng Thích Bạch Thương mới dưỡng lại được một chút khí lực, chậm rãi tỉnh lại.
Vừa mở mắt, cảnh đầu tiên đập vào tầm nhìn chính là cửa sổ lầu hai của Hải Hà lâu —— ánh chiều tà phủ kín thân ảnh ai đó, người nọ vừa mới tắm xong, hơi nước còn chưa tan hết, tóc dài ẩm ướt như dải mây buông xõa, tay cầm quyển sách, dáng ngồi lười biếng thỏa mãn mà tựa vào án thư.
Từ đầu ngón tay thon dài như bạch ngọc thản nhiên vén áo bào trắng, tà áo vờn qua xương quai xanh thấp thoáng lên xuống, theo đường cổ gầy gò sắc nét kéo dài đến yết hầu, cuối cùng dừng ở khuôn mặt tuyệt mỹ với đường nét thanh tú ấy.
Nếu không phải chính là đầu sỏ gây ra việc khiến nàng mệt mỏi cả một đêm không được ngủ, suýt nữa nàng còn tưởng mình nhìn thấy một vị thần tiên sương tuyết không nhiễm trần ai.
“Tỉnh rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT