Có lẽ là tiếng pháo trừ tịch, có lẽ là tuyết rơi rả rích, lại cũng có thể là tiếng bánh xe xe ngựa lăn nhẹ qua con đường lát đá…
Trong tịch mịch mờ tối, Thích Bạch Thương mơ một giấc mộng — xa xôi và kéo dài, là một giấc mộng đã vắng bóng từ lâu.
Đó là đêm trừ tịch của rất nhiều năm về trước.
Năm ấy bệnh của An Vọng Thư đã nặng lắm rồi, dung nhan tiều tụy, tóc đen hóa trắng, may ra có mấy ngày trong năm còn chống chọi được mà rời giường.
Đêm trừ tịch ấy, bệnh tái phát đột ngột. Dược trong sơn trang đã dốc dùng cả đêm, vẫn vô hiệu. Tiểu Thích Bạch Thương khi ấy còn nhỏ, nắm tay áo ma ma, nài nỉ muốn cùng vào thành, bắt mạch bốc thuốc cho mẫu thân.
Tục lệ Đại Dận, từ đêm trừ tịch đến rằm thượng nguyên, đêm đêm bỏ cấm, bá tánh được tự do hội họp, du phố, náo nhiệt vui xuân.
Vì vậy hôm ấy, Thích Bạch Thương được mấy ma ma trong sơn trang hộ tống, ngồi xe ngựa nhập kinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play