Con đường đá xanh trước cổng phủ An gia đã hư hỏng nhiều năm, chẳng thể chịu nổi bước chân qua lại của đám binh lính, đến hôm nay rốt cuộc cũng nứt toác ra.
Tuyết trắng bị giẫm nát thành bùn nhão, lại tụ lại thành vũng trên mặt đá lõm nứt.
Trên người Thích Bạch Thương khoác một chiếc áo lông hạc, vốn đã hơi dài hơn vóc người nàng. Nàng khó xử chống tay vào càng xe ngựa, khom người xuống, chần chừ một thoáng, không biết nên đặt chân vào đâu.
“Bạch Thương?” Thích Thế Ẩn đã xuống xe trước, quan ủng dẫm lên nước bẩn mà bước tới. Quay đầu lại thấy Thích Bạch Thương đang nhìn vũng bùn, hắn không khỏi bật cười.
“Huynh trưởng,” Thích Bạch Thương hơi ngượng ngùng: “có thể phiền huynh đỡ muội một chút không?”
Thích Thế Ẩn đáp lời, nghiêng người áp sát xe ngựa, tay vừa vươn ra định đỡ cổ tay nàng thì ánh mắt chợt lướt thấy tay trái nàng chìa ra khỏi tay áo, giữa lòng bàn tay quấn dải lụa trắng.
“Muội bị thương?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT