Sương thu dần nhuộm cả thượng kinh, khiến bóng đêm tháng 9 như ngấm vào tạng phủ, lạnh lẽo thấu tận tứ chi bách hài.

 Có lẽ vì khí lạnh ấy, cũng có lẽ vì sự nhẫn nhịn kể từ lúc nhập kinh đã đến giới hạn, vào đúng khoảnh khắc Tống thị sánh vai bước ngang, Thích Bạch Thương khẽ ngẩng đầu, bật ra tiếng cười nhẹ như thở than:
“Thật kỳ lạ.”
Nàng quay người, đối diện với Tống thị:
“Năm ta trở về phủ, mới chỉ là một đứa trẻ 9 tuổi, chẳng hay khi ấy ta đã kết mối thâm thù đại hận gì với phu nhân, mà phu nhân cứ phải làm khó ta từng bước một như vậy?”
Trong đêm tối, nụ cười kia không cố ý, nhưng lại lay động lòng người như khói lam phiêu đãng, giữa tiếng cười lặng như sương ấy ẩn ẩn chút giễu cợt mơ hồ, khiến Tống thị tức đến như con mèo bị dẫm đuôi, quay ngoắt người lại, giọng chát chúa:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play