“Tiểu Mạnh, trưa mai đi xem mắt, đừng quên đấy nhé.”

Mạnh Nhược đang ngẩn người với văn kiện trên tay đợi tan làm, thì Vương Thúy Phượng làm cùng văn phòng vừa thu dọn đồ trên mặt bàn vừa nói chuyện với cô.

Nghe vậy, Mạnh Nhược tỏ vẻ mơ hồ nhìn về phía Vương Thúy Phượng.

Đi xem mắt?

Hai chữ này dừng lại ở trong đầu cô hai giây, sau đó cô mới nhớ ra.

Đúng rồi, vụ đi xem mắt được định ra trước khi cô xuyên tới. Chị Vương không nhắc nhở, cô thật sự suýt quên mất.

Ba ngày trước bởi vì cô thức đêm tăng ca tim đột nhiên ngừng đập, kết quả vừa mở mắt đã đến nơi này.

Không sai cô xuyên không, còn xuyên vào một cuốn tiểu thuyết niên đại văn.

Trở thành nữ phụ tác tinh* cùng tên với mình trong bản niên đại văn này - Mạnh Nhược.

(*tác tinh: được sử dụng để miêu tả hành vi của một người cố tình làm việc không tốt, không chăm chỉ hoặc không đúng cách. Cụm từ này thường mang ý nghĩa tiêu cực và thường được sử dụng để chỉ trích hoặc chê trách người khác.)

Một nữ phụ ác độc chỉ có sắc đẹp, lại không có đầu óc.

Kỳ thật cũng không thể nói nguyên chủ không có đầu óc, nguyên chủ còn là sinh viên đấy, vừa tốt nghiệp đã được phân công tới nhà máy thực phẩm ngồi trong phòng làm việc.

Chỉ là cảm giác sau khi nữ chính ra sân, nữ phụ cứ như đổi thành người khác, liên tục làm chuyện ngu ngốc.

Mẹ ruột của Mạnh Nhược qua đời lúc cô ấy học trung học cơ sở, hai năm sau ba của Mạnh Nhược - Mạnh Quân cưới Lý Mai, cũng chính là mẹ kế hiện tại của cô ấy.

Trước khi gả vào nhà họ Mạnh, Lý Mai có một cô con gái, tên là Trịnh Uyển, cũng chính là nữ chính trong nguyên tác.

Trước khi nữ chính lên sàn, Mạnh Nhược trải qua cuộc sống bình thản nhưng coi như cũng thoải mái dễ chịu.

Lý Mai là mẹ kế của Mạnh Nhược, vì muốn xây dựng hình tượng người mẹ hiền từ ở trước mặt Mạnh Quân, nên cũng đối xử tốt với cô ấy, mặc dù không phải thật lòng, nhưng cũng không dám công khai nghiêm khắc với cô ấy.

Đương nhiên nguyên chủ cũng biết mẹ kế giả nhân giả nghĩa, nhưng tính cách cô ấy dịu dàng ngoan ngoãn nhu nhược nên không thay đổi được gì, định chờ thêm hai năm, tìm một nhà khá giả gả đi, thoát khỏi gia đình này.

Nhưng toàn bộ mọi thứ, đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, sau khi nữ chính Trịnh Uyển lên sàn.

Mẹ kế đón con gái ruột của mình về ở bên cạnh, cuối cùng cũng kéo lớp mặt nạ giả nhân giả nghĩa xuống.

Mà cô ấy, ban đầu vốn là cứ thế kết hôn, lại giống như là khởi động một loại chương trình cố định nào đó, bắt đầu điên cuồng ghen ghét nữ chính, làm mưa làm gió một cách mất não, cuối cùng bị đuổi ra khỏi cửa, kết cục thê thảm.

Mấy ngày trước, mẹ kế Lý Mai sắp xếp cho cô ấy một mối xem mắt, muốn nguyên chủ gả cho cháu họ bên ngoại của bà ta.

Nguyên chủ có nghe nói đến người cháu họ này rồi, tốt nghiệp trung học xong thì lăn lội ở bên ngoài, lăn lộn đến bây giờ đã gần ba mươi tuổi, nhưng vẫn chẳng làm nên trò trống gì như cũ.

Người trong nhà thấy tuổi của anh ta đã tới độ sắp già mà vẫn chưa có đối tượng, bèn gấp gáp, bắt đầu tìm kiếm người thích hợp ở khắp nơi, muốn anh ta lập gia đình sớm một chút.

Thấy mẹ kế giới thiệu bản thân mình cho kẻ đầu đường xó chợ như này, thế là nguyên chủ từ trước đến nay dịu dàng ngoan lại phản kháng, làm ầm ĩ với Lý Mai một trận.

Thời điểm cô xuyên đến, nguyên chủ đang chùm trong chăn khóc, chắc là khóc đến mức quá đau lòng nên ngất đi.

Cô suy đoán hẳn là việc Lý Mai giới thiệu cô ấy cho người cháu họ bên ngoại không thành, nếu không cũng sẽ không có chuyện nữ phụ tác tinh này làm mưa làm gió sau đó.

Lúc cô tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, cũng đã hiểu rõ tình huống trong nhà nguyên chủ rõ như lòng bàn tay: Người ba trọng nam khinh nữ, mẹ kế giả nhân giả nghĩa, em trai bị chiều hư, cùng với nữ chính - người sau này cô sẽ điên cuồng ghen tỵ.

Kiểu gia đình như này, nói thật, một ngày cô cũng không muốn ở lại.

Không chỉ có người hiện đại như cô không tiếp tục chờ được, mà nguyên chủ cũng không tiếp tục chờ được nữa, cho nên cô ấy mới cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, nhờ chị đồng nghiệp giới thiệu đối tượng cho mình.

Mẹ kế muốn gả nguyên chủ cho đứa cháu vô lại, cách nguyên chủ có thể nghĩ tới cũng chỉ là nhờ đồng nghiệp tìm đối tượng bình thường một chút, tranh thủ gả đi, để thoát khỏi cái nhà này.

Loại gia đình rác rưởi như này, không đi, chẳng lẽ ở lại chỗ này đấu thành gà mắt đen với bọn họ sao?

Cô vừa xuyên qua một cái đã hạ quyết tâm, nhanh chóng rời đi.

Năm 1992, năm cải cách kinh tế mở ra và cất cánh, bất động sản với thị trường cổ phiếu phát triển, đông đảo nông dân công nhân bắt đầu buôn bán. Rời khỏi chỗ này, bên ngoài chính là trời đất rộng lớn, cô cũng không muốn lãng phí sinh mệnh vào việc tranh đấu với bọn họ.

Trước đó, nguyên chủ cũng nghĩ là sẽ kết hôn trong một vài năm tới, chỉ có điều cô ấy không ngờ tới, bản thân mình là nữ phụ pháo hôi cùng với những chuyện sẽ xảy ra vào sau này.

Hôm nay Lý Mai muốn giới thiệu cô ấy cho cậu cháu họ chơi bời lêu lổng, ngày mai sẽ nghĩ đến việc sắp xếp cô ấy cho Trương Tam Lý Tứ ăn chơi cá cược chơi gái.

Huống chi đây là thời điểm Lý Mai chưa xé lớp mặt nạ giả nhân giả nghĩa xuống, đợi đến khi con gái ruột của bà ta tới, nữ chính trong nguyên tác ra sân xong, bà ta kéo lớp mặt nạ giả nhân giả nghĩa xuống, còn không biết muốn đào hố cô thế nào nữa.

Mặc dù bây giờ cô cũng không sợ bọn họ, nhưng cô cảm thấy phiền, thời điểm này cô tình nguyện dùng để đi ngủ.

Căn cứ theo tình tiết về sau, Trịnh Uyển thuận lợi vào nhà cô, cô sẽ bắt đầu điên cuồng ghen ghét nữ chính, sau đó còn đoạt người đàn ông của cô ta, trọng điểm là người đàn ông kia từ đầu đến cuối vẫn là một gã cặn bã.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play