Chân trời mờ mịt sương khói, vài tia kiếm quang lóe lên rồi vụt tắt trong chớp mắt.
Trong làn sương, một bóng trắng một bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện, tốc độ quá nhanh khiến mắt thường khó lòng bắt kịp.
Lâm Hựu tay phải nắm chặt Đạp Tuyết kiếm, thờ ơ lau đi vệt máu khóe miệng. Trên người hắn lưu lại vài vết thương, mấy mảnh vạt áo bị chém đứt chẳng biết bay đi đâu.
Còn Yến Khuê bên kia, dù mượn thế Thiên Đạo, thương thế cũng chẳng nhẹ. Cái mũ quan phiền phức kia, hắn sớm vứt bỏ.
"Ta vẫn tưởng Nhật Giới có chỗ nào tốt đẹp, nuôi sư tôn ta béo tốt thế." Lâm Hựu cười lạnh, "Hóa ra chỉ do sư tôn một tay chăm bẵm."
Yến Khuê không tranh luận, chỉ nói: "Ngươi vẫn chưa biết mình là Thiên Đạo."
Lâm Hựu mắt lạnh, tay kiếm chặn ngang đường Yến Khuê: "Ta đương nhiên biết. Sao, giết không nổi Thiên Thần, nên chuyển sang giết ta — Chủ Thần dễ xơi hơn?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play