“Đúng là yên tĩnh thật.”
Mạnh Kiều Kiều cười khan vài tiếng, ánh mắt thả trôi theo dòng sông lặng lẽ trước mặt.
【Nửa đêm lôi lão nương ra đây ngắm cảnh? Quả nhiên, đầu óc của bá tổng không giống người thường.】
Bạc Cảnh Hành nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cô. Nhìn thấy vết thương ở lòng bàn tay cô, anh thoáng lo lắng:
“Lúc đi huấn luyện, vết thương thì tính sao?”
Tuy nhìn thì thấy có vẻ hồi phục nhanh, da đã đóng vảy, nhưng ánh mắt anh vẫn đầy lo ngại.
“Anh yên tâm, vết nhỏ thôi. Trước kia em…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT