Bàn tay anh đưa ra trước mặt cô, động tác rất tự nhiên mà lại khiến người ta thấy ấm áp vô cùng. 
Mấy giây do dự, Mạnh Kiều Kiều cũng đứng dậy, nhưng vẫn chưa đặt tay mình vào tay anh. 
Ai dè Bạc Cảnh Hành chẳng hề tức giận, ngược lại còn chủ động nắm lấy cổ tay cô. 
“Trời tối rồi, anh sợ em trượt chân.” 
Ý là: đừng có tự tưởng bở nữa. 
Mà — 
【Ha ha ha, đồ cún con, bật đèn sáng thế này sợ tôi ngã à? Tôi biết rồi, chắc chắn là anh đang nguyền rủa tôi.】 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play