Hai ông tướng trao đổi ánh mắt đó không thoát được sự để ý của Phùng Gia Ấu. Vốn chuyện này nên là do Tạ Lãm cùng Hàn Trầm bàn bạc, nhưng nàng phải đích thân gặp mặt Hàn Trầm. Dù sao, cẩn trọng không bao giờ là thừa.
Ra khỏi tiệm bánh, Phùng Gia Ấu lại hỏi lần nữa: "Phu quân, chàng chắc chắn Hàn Trầm đáng tin cậy chứ? Y ở lại Hoài An chỉ là vì để giúp bách tính nghèo khổ tìm đường sống sao?"
Tạ Lãm đỡ nàng lên xe: "Từ sau khi bị Tạ Lâm Khê lừa, ta không dám nói ai đáng tin cậy. Nhưng với xuất thân của Hàn Trầm, nếu muốn kiếm lợi, thực sự không cần phải ở lại đây buôn muối."
"Xuất thân của y?" Phùng Gia Ấu nghi hoặc, "Chẳng phải chàng nói rằng các người chưa bao giờ hỏi đến xuất thân của nhau sao?"
"Ta không biết tường tận, nhưng tám phần là con nhà giàu có, hoặc quan lại quyền quý.” Tạ Lãm hồi tưởng, “Hồi y còn tóc, vẫn dùng kim quan vấn tóc, mua rượu thì thưởng cho tiểu nhị những hai lượng bạc. Thanh kiếm trong tay y cũng là vật liệu hiếm có, vỏ kiếm còn khảm đầy đá quý, vô cùng hoa mỹ."
Chỉ có điều lần này gặp lại, Tạ Lãm thấy vỏ kiếm chỉ còn lại những lỗ trống lớn nhỏ, có lẽ đá quý đã bị y moi ra bán đi để trang trải.
"Nàng xem, y càng lúc càng nghèo, lưu lạc ở Hoài An, sao có thể là kẻ hám tài?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play