Phùng Gia Ấu nghe Tạ Lãm cằn nhằn, chỉ nhẹ nhàng nói: "Ừm, nếu không muốn đọc lúc nửa đêm, vậy ban ngày chàng cầm đến nha môn, lúc rảnh rỗi xem chút cũng được."
Tạ Lãm nghe xong muốn nổi điên: "Đọc mấy thứ này hoàn toàn vô dụng, chỉ là lý thuyết suông."
Phùng Gia Ấu không đồng tình: “Chàng không thử sao biết được?"
Tạ Lãm gỗ tay lộp cộp trên mặt bàn: “Cần gì thử mới biết? Võ công phải tập luyện từng chiêu từng thức mà thành, ta chưa từng thấy ai chỉ ngồi đọc sách mà thành cao thủ cả."
"Chuyện này đâu giống luyện võ chứ?" Phùng Gia Ấu thật hết cách.
Nàng chưa từng thấy ai hễ mở miệng là so sánh chuyện mây mưa chốn phòng the với "chiến trường", "giết người" và "luyện võ". Thật là cái tên võ sĩ, đầu óc chỉ toàn nghĩ đến mấy chuyện như thế, sao nàng không hãi cho được?
“Cũng chẳng khác là mấy, dù sao ta cũng không đọc!" Tạ Lãm quyết chí không nhân nhượng, đẩy quyển sách tranh ra xa, "Nàng tin ta đi, đọc mấy thứ này chẳng giúp ích gì, chỉ hành hạ ta thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play