Nói xong, Tạ Lãm kiên nhẫn chờ Phùng Gia Ấu đáp lại, nhưng mãi không thấy: "Sao nàng không nói gì?"
Phùng Gia Ấu đang giận, nắm chặt tay đấm vào vai hắn: "Nếu chàng thực sự không muốn thì cứ nói thẳng, dọa ta làm gì chứ?"
Còn nói sẽ cho nàng được thống khoái nữa chứ! Nàng chỉ hận trong tầm tay không có vũ khí, nếu không đã cho hắn thống khoái ngay lập tức.
Lần đầu tiên ấp ủ được chút lửa tình với hắn, vừa mới nhen nhóm lại bị hắn dập tắt sạch trơn. Mọi chuyện đang thuận lợi, nước chảy thành sông, lại bị hắn chặn lại ngang xương!
“Ta đâu có dọa nàng."
Tạ Lãm nào có không muốn? Lúc này hắn khao khát đến phát điên, hai mắt đỏ ngầu. Sở dĩ có thể nhịn được mà nói chuyện cùng nàng, chẳng qua vì nàng vừa oán trách – mỗi lần hắn chủ động đều làm nàng đau.
Hắn đang tìm cách để nàng tin tưởng thôi mà: "Ta nói trước để nàng biết và chịu đựng ta một chút. Ta mà hồ đồ thì dễ mất kiểm soát lắm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT