Đã rất nhiều năm không có ai dám đối xử với mình như vậy, cái cảm giác mọi thứ không còn trong tầm kiểm soát này cũng đã từ rất lâu Bạch Ngạn không hề nếm trải. 
Sắc mặt Bạch Ngạn lúc này âm trầm, phảng phất như có thể đóng băng cả một sa mạc, nhưng sức lực của thanh niên kia lại cực kỳ lớn, cậu cứ thế giam cầm Bạch Ngạn trong vòng tay. 
Trong đôi mắt đen lay láy của Sở Hạ rõ ràng phản chiếu ngũ quan của Bạch Ngạn, tựa hồ còn có ánh sáng lấp lánh như ba ngọn nến lung linh.
Phía sau, hai tên cấp dưới lúc này cuối cùng cũng tỉnh ngủ, vội vàng xông lên muốn kéo Sở Hạ đang bám riết lấy Bạch Ngạn ra. Nhưng  "Mạnh mẽ tạo kỳ tích" đâu phải là hư danh, đặc biệt là lúc này, bên tai Sở Hạ còn văng vẳng tiếng âm hiệu "Ta muốn đánh mười cái" đó là như có thần trợ, như hổ thêm cánh, giống như chó chết đói. 
Sở Hạ đổ hết thuốc trong miệng sang miệng Bạch Ngạn, sau đó xoay người bắt đầu xử lý hai tên cấp dưới phiền phức của Bạch Ngạn. Ba chớp hai nháy liền tống cổ chúng ra khỏi phòng.
 Sau đó, Sở Hạ lập tức khóa trái cửa, còn kéo cái bàn của Bạch Ngạn đến chắn ngang cửa, mặc cho người bên ngoài có kêu gào thế nào cũng kiên quyết không cho mở cửa.
Bây giờ trong phòng chỉ còn lại cậu và Bạch Ngạn. Sở Hạ cười hắc hắc, xoa xoa tay hứng thú bừng bừng đi về phía Bạch Ngạn, như một gã khách làng chơi lần đầu đi thanh lâu tìm cô nương, lại như tên hái hoa d*m tặc đáng khinh trong phim ảnh.
 Tóm lại là nhìn kiểu gì cũng không giống người tốt. Bạch Ngạn đứng sững tại chỗ, trên mặt như phủ một tầng sương lạnh có thể đóng băng người ta đến chết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play