Một sự kiện mới mang tên 《Biến Hình Ký》 vừa được Hệ thống trung tâm gần nhất tung ra, các phòng ban sẽ đổi nhiệm vụ cho nhau. Tổ Quét Rác có lẽ mấy năm nay quậy quá chớn, bị trời phạt hay sao mà vận đen đeo bám, bốc trúng lá thăm của Tổ Cứu Vớt Thế Giới.
Cái tên Tổ Cứu Vớt Thế Giới nghe thì oai phong lẫm liệt, bá đạo ngầu lòi, nhưng thực ra nhiệm vụ chính của họ lại là dỗ ngọt mấy tên phản diện đang ghen ăn tức ở, cầu mà chẳng được gì cả.
Nhiệm vụ này khó nhằn khỏi nói, đến giờ chưa có ca nào thành công, thế nên tổ này quanh năm suốt tháng đều đội sổ về thành tích. Vốn dĩ họ đã bỏ cuộc chữa trị, ai ngờ năm nay hệ thống trung tâm lại đột ngột cải cách, cho họ cái cơ hội đổi nghề.
Đúng là tin vui hơn trúng số độc đắc!
Nhưng làm tổ trưởng Tổ Quét Rác là Sở Hạ thì lại chẳng vui nổi một giây. Tuy chuyện đã đóng thuyền rồi, nhưng tổ trưởng Tổ Cứu Vớt Thế Giới sợ họ đổi ý vội vàng dọn cả người lẫn hành lý sang đây, giờ chỉ đợi Tổ Quét Rác cử người sang tiếp quản nhiệm vụ cứu vớt thế giới thôi.
Sở Hạ nghĩ bụng, mình là tổ trưởng Tổ Quét Rác, phải thể hiện chút phong thái lãnh đạo gương mẫu. Cơ hội hiếm có thế này, nên nhường lại cho mấy đứa trẻ cần rèn luyện và tiến bộ.
Ấy vậy mà, mấy đứa trẻ kia còn khiêm nhường hơn cả cậu ta, cứ một câu “sếp đi trước", hai câu "kính lão đắc thọ". Tổ trưởng Tổ Cứu Vớt Thế Giới đứng bên cạnh nhìn họ chọn mãi không ra một mống nào, sốt ruột thay. Cuối cùng, ông dứt khoát tổ chức hẳn một buổi Tuyên truyền giảng giải, hy vọng mấy vị Tổ Quét Rác đây có thể hiểu rõ hơn về nhiệm vụ cứu vớt thế giới của họ.
Vị tổ trưởng này đặc biệt nhấn mạnh rằng nhiệm vụ của họ không hề khổ cực như mọi người nghĩ. Không những được trải nghiệm phong tục tập quán 1 cách miễn phí ở các tiểu thế giới, mà nhân viên còn được trang bị hệ thống “mãnh nam” hẳn hoi, phục vụ 1 kèm 1 tại nhà, online 24/24, đồng hành trọn gói, giúp bạn xóa tan mọi nỗi lo về sau. Hơn nữa, dù nhiệm vụ tạch thì cũng chẳng bị phạt tẹo nào!
Mấy lời của vị tổ trưởng này không cần tin hết 100%, nhưng cái vụ hệ thống "mãnh nam" 1 kèm 1 làm Sở Hạ quả thật có chút tim đập chân run, đúng kiểu hơi bị động lòng rồi á nha.
Ai mà biết được, dưới cái vẻ ngoài thanh cao, lạnh nhạt của tổ trưởng Sở của Tổ Quét Rác lại ẩn chứa một tâm hồn phong tình vạn chủng đến thế!
Đôi mắt cậu ấy ở Tổ Quét Rác đã chiêm ngưỡng qua quá nhiều cảnh tượng động trời rồi, giờ cũng muốn thử xem cái cảm giác trước mắt một làn bạch quang hiện lên trong truyền thuyết xem xem nó thú vị cỡ nào.
Xét thấy các thành viên khác của Tổ Quét Rác, sau khi nghe buổi Tuyên truyền giảng giải đầy tâm huyết sục sôi của Tổ trưởng Tổ Cứu Vớt Thế Giới xong vẫn thờ ơ lạnh nhạt, đến cái mông cũng không thèm nhích, Sở Hạ suy nghĩ mấy ngày liền cuối cùng đành kết luận: Thôi, vẫn là mình phải lên thớt thôi!
Các thành viên Tổ Quét Rác cảm động vô cùng trước tinh thần anh dũng xả thân của sếp, nhao nhao tuyên bố:
"Trong thời gian này chúng em nhất định sẽ tăng ca tăng giờ, làm việc nghiêm túc, quyết tâm kiểm tra xong hết mấy cái video còn nợ đọng mấy hôm trước!"
Sở Hạ: "Tôi cảm ơn các người!”
----------------
Khi Sở Hạ mở mắt ra lần nữa, cậu thấy mình đang bị trói trên một tấm ván sắt lạnh lẽo, bóng đèn sợi đốt trên đầu lắc lư khiến mắt cậu đau nhức. Thoáng chốc, cậu còn tưởng mình sắp bị cắt tiết đến nơi.
"Đinh!" Một giọng máy móc vang lên trong đầu cậu:
"Chào mừng ngài Sở, tôi là hệ thống hỗ trợ 25806 của ngài."
Sở Hạ nghe xong có chút ngơ ngác, hỏi lại:
"Ơ, không phải bảo là trang bị hệ thống 'mãnh nam' sao?"
Hệ thống trả lời một cách rất nghiêm túc, chẳng có chút ý tứ nào:
"Hệ thống hỗ trợ số hiệu 25806, định danh là Mãnh Nam, hết lòng trung thành phục vụ ngài."
"..."
Sở Hạ: Cái trò đùa này tôi nghe từ thời dùng nokia rồi đấy! Giờ tôi hủy đơn còn kịp không?
Giọng hệ thống không chút gợn sóng:
"Đang truyền tải cốt truyện, xin ngài chú ý tiếp nhận."
Theo giọng nói của hệ thống, trong đầu Sở Hạ xuất hiện thêm nhiều thông tin khác. Chủ nhân của cơ thể này là một tiểu minh tinh tuyến 18 tên Lý Liên Tinh, bỏ học từ cấp hai, từng làm xã hội đen một thời gian rồi lại kinh doanh đa cấp một dạo. Sau này được một đại diện nhìn trúng, cùng mấy nam sinh khác lập thành nhóm nhạc nam rồi ra mắt.
Trong nhóm nhạc đó, đứa nhỏ tuổi nhất tên Bạch Nhất Cảnh, trông mềm yếu đáng yêu, vừa ra mắt đã thu hút vô số fan. Nhóm 5 người chỉ có mình cậu ta có lượng fan vượt trội, hơn nữa còn được chống lưng khủng, có nhiều đại gia bảo kê.
Nguyên chủ Lý Liên Tinh này ganh tị ra mặt, không chịu nổi khi thấy người khác tốt, năm lần bảy lượt tìm cách gây sự với Bạch Nhất Cảnh, còn nghĩ ra đủ chiêu trò độc địa để bôi nhọ đối phương. Nhưng lần nào cũng gậy ông đập lưng ông. Sau này, hãm hại không thành, lại còn định thuê người hấp diêm tập thể. May mà Bạch Nhất Cảnh được một đại gia nào đó phía sau cứu kịp, mới thoát khỏi tai họa bất ngờ.
Nguyên chủ làm cái chuyện này đúng là thất đức hết chỗ nói. Nếu không phải giờ miệng đang bị nhét giẻ, Sở Hạ cũng muốn chửi bới cho đã!
Mấy vụ làm bậy của nguyên chủ bị chú của Bạch Nhất Cảnh, tức là Bạch Ngạn - người đang nắm quyền nhà họ Bạch - biết được. Vị gia chủ họ Bạch này hành động dứt khoát, trực tiếp gậy ông đập lưng ông, trói nguyên chủ đến một nhà kho ngoại ô. Nguyên chủ tối qua cắn thuốc, hôm nay bị dọa sợ một phát chết ngắc, rồi Sở Hạ được phái đến.
Thế nên, tiếp theo cậy ấy có khi không phải bị cắt tiết đâu, mà là chuẩn bị được mát xa vòng hoa cúc rồi.
Khi "Mãnh Nam" 25806 lên tiếng
Hệ thống giao nhiệm vụ: "Nhiệm vụ tiếp theo của ngài là xoa dịu kẻ phản diện đang cầu mà không được, chỉ cần kẻ phản diện ngừng ý định trả thù xã hội, nhiệm vụ của ngài sẽ hoàn thành."
Sở Hạ trước đây ở Hệ thống trung tâm chỉ là một kẻ chuyên xem phim heo, lần đầu tiên dấn thân vào loại tiểu thế giới này, lại còn bắt cậu đi xoa dịu phản diện? E rằng tâm lý của phản diện sẽ phát điên mất!
"Chỗ hệ thống bọn mày có sổ tay hướng dẫn không?" Sở Hạ hỏi.
Hệ thống vẫn với giọng điệu không cảm xúc: "Thưa ký chủ, không có."
Thôi được rồi, sống chết có số.
"À này, phản diện của thế giới này là ai thế?"
Hệ thống đáp: "Bạch Ngạn."
Sở Hạ: "..."
Thôi rồi, nằm yên đi! Cậu còn chưa kịp xoa dịu phản diện đã lỡ kích thích cho phản diện một trận mất rồi!
Hệ thống thấy Sở Hạ nhắm tịt mắt, vẻ mặt kiểu mày muốn làm gì thì làm, không nhịn được khuyên nhủ:
"Ngài thế này không được rồi, ngài phải hăng hái lên chứ!"
Sở Hạ lật mí mắt lên: "Đổi hệ thống à?"
"Không, vẫn là tôi, Mãnh Nam."
Sở Hạ thất vọng: "Vậy cái giọng điệu của mày thay đổi nhanh ghê."
"Vừa rồi lãnh đạo đến thị sát, không có cách nào khác.”
Hệ thống còn định nói gì nữa thì "RẦM" một tiếng, cánh cửa sắt lớn của nhà kho bị ai đó đá văng từ bên ngoài.
Sở Hạ nhìn sang, người đến là một người đàn ông trẻ tuổi mặc vest đen, trông chưa đến 25-26, ngũ quan khôi ngô cương nghị, phía sau còn theo vài đại hán, ai nấy đều uy vũ lực lưỡng .
Dựa vào ký ức của nguyên chủ, Sở Hạ biết người đàn ông này là một trong những trợ lý thân cận của Bạch Ngạn, họ Trần. Anh ta có chút ái mộ với Bạch Nhất Cảnh, nên khi biết nguyên chủ ám toán Bạch Nhất Cảnh, chính anh ta đã chủ động xin Bạch Ngạn cho mình ra tay trả thù lại.
Tiếng giày da mới trên nền xi măng vang vọng trong căn nhà kho trống rỗng. Trợ lý Trần một đường đi đến bên Sở Hạ, đưa tay ghì chặt cằm cậu, mặt không chút biểu cảm, ánh mắt âm hiểm, cười khẩy nói: "Nếu mày thích tìm người hủy hoại hắn đến vậy, thì hôm nay tự mình nếm thử cái mùi vị đó đi."
Sở Hạ suy nghĩ một chút, lúc này có lẽ vẫn cần giữ cái thiết lập nhân vật của nguyên chủ. Cậu "ô ô" giãy giụa vài cái, tiện thể nheo mắt đếm đám đại hán phía sau tên trợ lý.
Một, hai, ba, bốn, năm.
Chậc chậc.
Chỉ có vậy thôi sao? Có thế thôi á?
Trợ lý Trần không biết Sở Hạ đang nghĩ gì trong đầu. Nói xong, anh ta ra hiệu về phía sau, rồi quay người nói với đám đại hán: "Các ngươi phải hầu hạ cậu ta thật tốt cho tôi, để cậu ta nếm cho kỹ cái mùi vị này đi!"
Đám đại hán ùa lên, ba chân bốn cẳng lột sạch quần áo Sở Hạ. Trợ lý Trần đại khái không muốn nhìn thấy những cảnh tượng cay mắt đó, quay người đi ra ngoài. Trước khi đi, còn dặn dò họ lát nữa phải chụp thật nhiều ảnh làm kỷ niệm.
Sở Hạ cảm thán: "Đây là sắp bắt đầu rồi à? Nhanh ghê nha!"
Chẳng cho người ta chút thời gian chuẩn bị gì cả.
Hệ thống đã dẫn dắt rất nhiều lính mới, nên có kinh nghiệm ứng phó với tình huống này. Lập tức trấn an Sở Hạ:
"Cái đó... ngài đừng sợ đừng sợ, thả lỏng ra, làm theo tôi hít sâu, hít vào -- thở ra -- hít vào --"
"Tao thì không sợ."
Sở Hạ nhìn đám đại hán đang dần tiến lại gần, miệng bị nhét giẻ chỉ có thể "ô ô" kêu, nghe thì đáng thương lắm, nhưng trong đầu cậu ta bình tĩnh hỏi hệ thống:
"Có thể quay phim lại cho tao không?"
Hệ thống: "..."
Sở Hạ thầm thở dài một hơi: "Dù sao cũng là lần đầu tiên mà, có ý nghĩa kỷ niệm lắm chứ bộ! Tên video tao còn nghĩ sẵn rồi, gọi là 'Đầy Người Đại Hán.avi'."
Hệ thống chỉ cảm thấy một lời khó nói hết:
"Tôi nhớ ngài là người của Tổ Quét Rác mà, loại đồ vật này lẽ ra phải phát ngán rồi chứ?"
"Người khác thì sao mà so được với chính mình chứ?"
Sở Hạ đợi một lát không thấy hệ thống đáp lại, lại nói: "Quay xong rồi thì mã hóa rồi gửi thẳng vào hộp thư của tao nhé!"
Hệ thống: "Hệ thống của chúng tôi có giới hạn, loại thời điểm này nhìn thấy đều là mosaic."
Sở Hạ thản nhiên hiểu ra: "Không sao, mày cứ quay lại là được, mosaic tao có thể tự gỡ sau này mà!"
Hệ thống đại khái bị cái phong cách bạo dạn không chút kìm nén của Sở Hạ làm cho kinh hãi, hơn nửa ngày không lên tiếng. Mãi đến khi Sở Hạ thúc giục, nó mới đánh trống lảng:
"Vừa rồi kiểm tra cho ngài rồi, mấy vị này đều không có bệnh truyền nhiễm đâu, cái người thứ hai bên phải còn có chướng ngại.”
Sở Hạ nheo mắt lại thành một khe hẹp, đánh giá người mà hệ thống vừa nói. Anh zai ơi, anh thảm ghê! Nhưng mà chuyện này ngàn vạn lần đừng có giấu bệnh sợ thầy nha, phải nhanh chóng đi bệnh viện kiểm tra có lẽ còn có cơ hội làm lại từ đầu đấy!
Vì mấy người này không có tác dụng thúc đẩy cốt truyện, nên thực ra cũng chẳng có ý nghĩa gì đặc biệt, coi như giải khát thôi.
Nhìn kỹ một cái, tính toán kỹ lưỡng, trừ đi cái anh có vấn đề ở giữa, thì hai mươi phút là xong việc.
Chỉ có hai mươi phút thôi á!
Sở Hạ tràn đầy mong đợi nhìn năm huynh đệ trước mặt. Ấy vậy mà, những huynh đệ sắp sửa thực hiện màn mát xa bộ phận cho cậu lại do dự không dám tiến lên, hoàn toàn khác hẳn với vẻ mặt hung tợn của vị Trợ lý Trần vừa nãy.
Trong nhà kho, tiếng “anh đi trước đi", "không, anh đi trước đi" vang vọng khắp nơi. Đám đại hán mặt mũi dữ tợn cách đây không lâu giờ phút này bỗng nhiên hòa nhã và khiêm nhường đến lạ, y hệt như mấy thành viên Tổ Quét Rác khi nghe nói đến vụ đổi nhiệm vụ vậy.
Không phải chứ không phải chứ! Chẳng lẽ ngay cả hai mươi phút cũng không còn ư?
Sở Hạ "ô ô" kháng nghị, nhưng trừ hệ thống ra, chẳng ai hiểu anh ta đang nói gì. Mà hệ thống thì cũng chẳng buồn nghe.
Mấy tên đại hán lề mề lằng nhằng hơn nửa ngày, cuối cùng có người lấy miếng giẻ trong miệng Sở Hạ ra, để cậu ta tự quyết định xem ai trong số họ sẽ phục vụ cậu.
Sở Hạ liếc nhìn người đó, khóe môi không nén được khẽ nhếch lên, rất có phong thái của một kẻ phản diện. Đám hán tử vây xem bên cạnh bỗng giật mình nhận ra rằng cái người đang bị lột sạch quần áo trói trên ván sắt này mới đích thị là khách làng chơi, còn bọn họ thì chẳng khác gì mấy cô gái đang chờ được bao!
Sở Hạ bật cười, nụ cười chất phác nhưng lại pha chút ngượng ngùng, cậu ta nói:
"Tôi muốn tất cả!"
Hệ thống cứ như bị ô nhiễm tinh thần vậy, cứ "A a a a a" mà kêu loạn xạ lên!
Đám đại hán "ÒA!" một tiếng, đồng loạt lùi lại năm mét.
---------
Bên ngoài nhà kho, một người đàn ông mặc áo khoác gió đen chậm rãi bước xuống xe. Ánh trăng bạc chiếu lên chiếc còng tay bằng bạc, làm nổi bật khuôn mặt tái nhợt của anh ta, trông như một sinh vật cổ xưa và tao nhã nào đó trong những câu chuyện kỳ ảo phương Tây.
Trợ lý Trần vội vàng tiến lên báo cáo: "Bạch gia cứ yên tâm, tôi đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi, sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì đâu."
Bạch Ngạn không nói gì, lập tức đi thẳng vào nhà kho. Trợ lý Trần nhất thời không đoán ra ý nghĩ trong lòng hắn ta, tại sao Bạch gia lại đột nhiên nổi hứng muốn xem kết cục của một thứ rác rưởi như vậy.
Họ dần dần tiến lại gần căn nhà kho bỏ hoang, rồi nghe thấy một giọng nói từ bên trong vọng ra:
"Mấy người cứ nói mãi vậy, tôi phải đi khiếu nại với Bạch gia về cái thái độ phục vụ không chu đáo của mấy người mới được!"