Trong căn phòng ,Sở Hạ đã chìm vào giấc ngủ, Bạch Ngạn đứng bên cửa sổ nhìn ra xa cảnh đêm thành phố. Trên đầu hắn là bầu trời đêm đen thẳm rộng lớn, được tô điểm bởi vô vàn ánh sao, phía dưới là dòng xe cộ không ngừng trên đường phố, đèn xe, đèn đường hòa vào nhau tạo thành những con sông ánh sáng đan xen chằng chịt.
Bạch Ngạn thu ánh mắt lại, quay đầu nhìn về phía cậu thanh niên đang say ngủ trên giường. Cậu nằm sấp, trên lưng và đùi đều là những dấu vết mới vừa bị hắn làm ra.
Hắn đi về phía cậu, dừng lại bên mép giường. Cậu thanh niên có lẽ đang mơ một giấc mơ đẹp, ngủ rồi cũng không ngừng cười ngây ngô, càng nhìn càng thấy ngốc nghếch.
Cho đến bây giờ, Bạch Ngạn vẫn không thể hiểu nổi sao hắn lại thua trên tay một người như vậy. Cứ như chạm phải một thứ bẩn thỉu chưa từng thấy, ngay từ đầu đã biết nó bẩn, nhưng vì tò mò vẫn không nhịn được chạm vào, chạm vào rồi thì dính chặt lấy, từ đó một phát không thể vãn hồi.
Bạch Ngạn vốn đã hạ quyết tâm vứt bỏ cậu hoàn toàn, nhưng cậu lại một lần nữa xuất hiện trước mắt hắn, công khai khoe khoang, lúc ẩn lúc hiện. Hắn không thể chấp nhận những người khác, cũng không thể chịu đựng được cậu ở bên người khác.
Hắn biết cậu là hạng người như thế nào, cố tình lại không thể kiểm soát bản thân, vì cậu này mà trở nên không giống chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT