"Anh cả, sao anh lại nói chuyện với mẹ như vậy?" Lữ Nhị tỏ vẻ bất mãn nhìn anh trai. "Đúng là mẹ có hơi thiên vị, nhưng những lời mẹ vừa mắng hai đứa nó có gì sai à?"
"Đã lớn chừng ấy rồi, sao cứ như đứa trẻ không hiểu chuyện, chỉ biết so đo với em họ từng miếng ăn."
Đối với con trai mình, Lữ Nhị vô cùng cưng chiều. Vì vậy, anh ta không thể để anh cả nói như vậy. Hừ! Với cái bộ dạng xấu xí đó của hai đứa cháu, làm sao có thể so sánh được với con trai anh ta. Thế nên mẹ thiên vị con trai anh ta, đó chẳng phải là chuyện bình thường sao?
"Thôi đi, bớt nói lại đi!" Cha Lữ lên tiếng. "Chẳng qua chỉ là một quả trứng, đáng để các con cãi nhau như vậy sao?"
"Thôi nào, ăn cơm nhanh đi, ăn xong còn phải ra đồng làm việc."
Nói xong, cha Lữ cầm bát lên. Bữa trưa của nhà họ Lữ chỉ có bánh ngô và cháo rau dại. Gọi là cháo rau dại, nhưng thực ra không có bao nhiêu gạo. Lấy bát cháo của cha Lữ ra mà nói, nhiều nhất cũng chỉ có hơn chục hạt gạo.
Cha đã nói vậy, Lữ Nhị đương nhiên lười so đo với anh cả nữa. Cầm bát lên uống một ngụm cháo rau dại, Lữ Nhị nhìn mẹ: "Mẹ, mẹ đã đưa cơm cho Xuân Nha chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT