"Bà nội, mẹ hư! Mẹ ăn hết bánh ngô rồi, không chừa lại cho con miếng nào." Lữ Đại Sơn vẫn khóc không ngừng, tỏ vẻ vô cùng tủi thân.
Mẹ Lữ liếc nhìn Trình Xuân Nha đầy hằn học: "Hổ dữ còn không ăn thịt con, nhưng cái con đàn bà thối nát này thì hay rồi, chỉ biết lo cho bản thân, đến một miếng ăn cũng không nỡ cho con nó."
"Hừ! Đồ mua về thì không thể tin tưởng được. Nếu không phải vì mày đã sinh ra Đại Sơn, thì với cái loại lòng dạ đen tối như mày, tao đã bán mày đi từ lâu rồi."
Mẹ Lữ không chỉ nói suông. Sau khi Trình Xuân Nha sinh cháu trai xong, bụng cô lại không có động tĩnh gì nữa. Thế nên bà ta đã nghĩ đến chuyện bán cô đi rồi mua một người phụ nữ khác về cho con trai út. Nhưng khổ nỗi, con trai út bị cô ả Trình Xuân Nha này mê hoặc, nhất quyết không chịu bán cô đi. Vì thế, mẹ Lữ căm ghét Trình Xuân Nha đến tận xương tủy.
"Bán mẹ đi, bán mẹ đi," Lữ Đại Sơn vừa khóc vừa nói. "Bà nội, bán mẹ đi đổi lấy thịt ăn, con muốn ăn thịt, con muốn ăn thịt."
"Được được được, bán cái con đàn bà lòng lang dạ sói đó đi, đổi lấy thịt cho cháu ăn," mẹ Lữ bế cháu trai lên. "Cháu ngoan của bà! Nín đi, bà đi luộc trứng cho cháu ăn nhé."
Nói rồi, mẹ Lữ tỏ vẻ xót xa. Trứng là thứ quý giá biết bao! Nguồn thu nhập chính của gia đình dựa vào việc bán trứng để kiếm tiền. Nhưng thấy cháu khóc như vậy, mẹ Lữ dù có tiếc trứng đến đâu cũng không còn cách nào khác!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT