Biên quan phía bắc lạnh giá, gió thổi qua hàn quan, ngoài thành là rừng ngô đồng rộng lớn, cây cối sừng sững, uy nghiêm tráng lệ. Nơi đây chính là Chiêm Thành.
Từ khi Đại Minh khai quốc, Chiêm Thành luôn là đất phong của Giản Nghị Hầu. Chung quanh được bao bọc bởi ba thành, trọng binh canh giữ, núi non trùng điệp trải dài ngàn dặm, dễ thủ khó công.
Một cỗ xe ngựa từ đường lớn chậm rãi tiến đến, phía sau là đội quân vài ngàn người, tiếng vó ngựa vang dội. Người dẫn đầu mặc huyền y, mày kiếm sắc lạnh, khí thế sắc bén khiến người ta không khỏi rùng mình.
Dung Duyệt khẽ vén màn xe, ngẩn ngơ nhìn về phía hắn. Nàng như thể thấy lại khoảnh khắc lần đầu gặp Giản Nghị Hầu.
Lệ Vận từ phía sau thò đầu ra, theo ánh mắt nàng nhìn về phía cháu trai mình, cười cong mắt: “Huynh trưởng từng nói, khi A Thịnh ở trên lưng ngựa, đủ khiến kẻ thù nghe danh đã sợ vỡ mật. Đó cũng là lúc phong thái hắn rực rỡ nhất.”
Dung Duyệt không thể phản bác, bởi nàng cũng nhìn ra được. Ở Ngô Châu, Giản Nghị Hầu tài hoa xuất chúng, nhưng kinh thành quá phồn hoa lại như che mờ đi mũi nhọn của hắn. Hắn sinh ra nơi sa trường, cũng sẽ chinh chiến nơi sa trường. Đó mới là nơi thuộc về hắn, nơi hắn có thể tung hoành tự tại.
Nàng hồi lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, giọng nói khẽ khàng: “Thật tốt… Hầu gia trở về được, thật tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT