Trong khoảnh khắc, đình hóng gió chìm vào tĩnh lặng.
Trang Duyên cúi đầu, thầm nghĩ rằng phu nhân vừa đến hẳn đã nghe được những lời Phong Linh quận chúa nói. Hắn âm thầm thở dài, kìm nén tâm trạng muốn xem kịch hay, cung kính cúi đầu hành lễ, chỉ mong Hầu gia tự cầu nhiều phúc.
Phong Linh thoáng hoảng loạn, gần như ngay khi mọi người chưa kịp phản ứng, nàng ta theo bản năng nép sau lưng Lệ Thịnh.
Hành động này khiến không chỉ Dung Duyệt biến sắc, mà ngay cả Lệ Thịnh cũng tối sầm mặt mày.
Lệ Thịnh thầm mắng nàng ta trong lòng. Trốn đâu không trốn, lại chạy ra sau lưng hắn làm gì? Tự mình muốn chuốc họa, còn kéo hắn xuống nước?
Cửu Tư và Trang Duyên tròn mắt, nuốt nước bọt, cúi đầu. Trang Duyên thậm chí không kìm được mà thầm kính nể Phong Linh quận chúa. Hắn cảm thán, Đức Thân Vương phủ quả nhiên toàn nhân tài.
An Như quận chúa tuy có phần ngốc nghếch, nhưng đó là do tính cách bộc trực bẩm sinh. Dù vậy, nàng ta cũng biết Hầu gia nhà mình không phải người dễ chọc. Thế mà Phong Linh quận chúa lại dám cả gan kéo Hầu gia vào thế khó xử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT