Không rõ vì lời nói của Lệ Thịnh hay vì rượu trái cây làm lòng người say mê, Dung Duyệt khẽ ửng hồng đôi má, ánh mắt e lệ rũ xuống, gương mặt bừng sáng tựa hoa sen nở rộ.
Thái Hòa Điện rộn ràng náo nhiệt, hiếm ai để ý đến góc này. Lệ Thịnh nhân cơ hội thêm phần táo bạo, ngồi thẳng người, như vô tình chạm vào vành tai nóng bừng của nàng. Đôi môi hơi lạnh của hắn cảm nhận được chút ấm áp, nhìn đôi mắt tròn xoe kinh ngạc của giai nhân, khóe miệng hắn chậm rãi cong lên một nụ cười.
Dung Duyệt tức giận trừng mắt nhìn hắn, thầm mắng hắn không đứng đắn, dám trêu chọc nàng trong dịp này.
Dưới gầm bàn, nàng không nhịn được đưa tay nhéo nhẹ vào eo hắn. Nghe tiếng hít thở khe khẽ bên tai, nàng vội vàng giảm sức, chưa kịp lo lắng nhìn sang thì đã nghe tiếng cười khẽ của hắn.
Dung Duyệt bực bội trừng hắn lần nữa, tức tối thu tay về, nhỏ giọng mắng: “Hầu gia lúc nào cũng khi dễ ta!”
Lệ Thịnh ra vẻ vô tội, đầy oan ức: “A Duyệt chớ oan uổng ta. Cả kinh thành này, ai chẳng biết Bản hầu thương nàng nhất?”
Mặt nàng đỏ bừng, đuôi mắt ửng hồng lộ ra nét quyến rũ, mang theo chút xấu hổ giận dỗi quay đầu đi. Lệ Thịnh vội nhéo tay nàng, hạ giọng dỗ dành, sợ nàng thật sự giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT