Dung Duyệt khéo léo thu ánh mắt khỏi Chu Phương Kỳ, bước nhanh vào trong, lo lắng nói: “Phu quân, phu quân đừng vội, có lẽ phủ y chẩn đoán sai rồi!”
Dù nói vậy, nước mắt nàng vẫn rơi không ngừng, lời nói chẳng có chút thuyết phục nào.
Sắc mặt La Ngọc Tắc càng thêm u ám, mắt đỏ rực, giận dữ quát: “Đồ vô dụng!”
Hắn khẽ run người. Thời gian qua, hắn thường xuyên đến phố Bình Dư, tự nhiên biết những người nhiễm dịch bệnh phải chịu đau đớn thế nào. Chỉ cần nghĩ đến việc mình sắp rơi vào cảnh đó, hắn hận không thể lôi tên phủ y vừa nói năng lung tung kia ra đánh chết.
Chu Phương Kỳ vội ngăn hắn, không để hắn hành động thiếu suy nghĩ, thậm chí chẳng buồn để ý đến Dung Duyệt. Đột nhiên, hắn ta nhớ ra điều gì, vội vàng an ủi: “Biểu ca, biểu ca đừng lo, gần đây Giản Nghị Hầu đã nghiên cứu ra phương thuốc, đúng không? Biểu ca, biểu ca sẽ không sao đâu!”
Nghe vậy, Dung Duyệt thầm căng thẳng. Trước đây, nàng do dự không muốn dâng thuốc, chính vì sợ tình huống này. Vất vả lắm mới khiến La Ngọc Tắc nhiễm dịch bệnh, nếu vì thuốc nàng đưa ra mà chữa khỏi, chẳng phải công sức của nàng đổ sông đổ biển sao?
Quả nhiên, La Ngọc Tắc khựng lại, mắt sáng lên như bắt được cọng rơm cứu mạng, lập tức quát ra ngoài: “Mau! Đi mời đại phu ở phố Bình Dư đến đây, nhanh lên!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play