Ban Quân nhìn thần sắc bình tĩnh của Dung Duyệt, trong lòng thoáng hoảng hốt. Nhưng nàng ta chẳng còn bận tâm nhiều, bởi lẽ nghe nói phu nhân sắp nâng nàng ta làm thị thiếp của thiếu gia. Thế mà biểu thiếu gia lại bất ngờ xen vào, khiến nàng ta không thể không cầu xin thiếu phu nhân giúp đỡ.
Dù sao, thiếu phu nhân là nương tử danh chính ngôn thuận của thiếu gia. Nếu nàng đồng ý, việc Ban Quân được danh phận sẽ dễ dàng hơn nhiều. Là nương tử, việc nạp thị thiếp cho phu quân vốn là điều hợp lẽ, dù biểu thiếu gia không muốn cũng chẳng thể làm gì.
Huống chi, Ban Quân không hiểu nổi tại sao biểu thiếu gia lại can thiệp vào chuyện này.
Dung Duyệt khẽ nhíu mày nhìn Ban Quân, liên tưởng đến những lời mơ hồ nghe được từ chủ viện, nàng thoáng đoán ra ý định của nàng ta. Ngón tay nàng khẽ động, nghĩ đến đám dân chạy nạn ngoài thành hôm nay. Nàng che giấu cảm xúc trong mắt, nhẹ nhàng nói: “Có chuyện gì?”
Ban Quân bất ngờ quỳ xuống, ôm lấy chân Dung Duyệt. Nàng nhíu mày, lùi lại một bước, khiến động tác của Ban Quân rơi vào khoảng không.
Ban Quân không để tâm, nàng ta biết thiếu phu nhân hẳn không ưa mình. Nàng ta dùng khăn tay lau khóe mắt, nước mắt lập tức rơi xuống: “Thiếu phu nhân, xin người nghĩ đến tình nghĩa nô tỳ từng hầu hạ người, giúp nô tỳ một lần!”
Trong vườn hoa, người qua kẻ lại không ít. Nàng ta khóc lóc bất chấp như vậy, khiến Dung Duyệt không khỏi thầm bội phục sự liều lĩnh của nàng ta. Nàng mỉm cười, đuôi mắt ánh lên nét cười làm lu mờ cả hoa cỏ xung quanh: “Lúc trước ngươi trèo lên giường thiếu gia, sao không nghĩ đến tình nghĩa chủ tớ giữa ta và ngươi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play