Hạ Cẩm Trình dĩ nhiên không điên. Ngoài chuyện muốn điều tra lai lịch của con chó này, anh còn định xen vào tìm hiểu vụ cô gái tự sát kia. Tất nhiên, mấy chuyện đó anh chưa hề nói cho tên ngốc A Phong nhà mình biết. A Phong biết chữ, nghe hiểu tiếng người, nhưng đầu óc thì ngơ ngơ. Nếu bị ai có ý đồ phát hiện ra điểm đặc biệt của nó, chỉ cần thử một lần là lộ ngay nó không phải chó bình thường. Hạ Cẩm Trình quyết định tìm thời cơ dạy dỗ tên ngốc này cho tử tế, còn chuyện vụ tự sát kia thì đợi gom đủ tư liệu rồi tính tiếp.
Husky vẫn nhớ lời nhân loại hôm qua nói sẽ dẫn nó đi gặp cô gái kia, nó đâu có biết trong lòng người ta đang tính toán đủ đường. Sáng hôm sau, còn chưa tới 6 giờ, nó đã không chịu nổi mà bò ra khỏi ổ, chạy tới mép giường phòng ngủ Hạ Cẩm Trình thủ thế.
Từ ngày rước con chó này về nhà, sáng nào Hạ Cẩm Trình cũng bị gọi dậy bằng kiểu “ngàn cân đè đầu”. Anh cũng từng nghĩ đến chuyện khóa cửa lại cho yên, nhưng mà con chó này hoàn toàn không biết cái gì gọi là “không gian riêng tư của con người”, bị nhốt ngoài cửa là nó liền cào cửa loạn xạ, miệng thì gào “ngao ngao”.
Không hiểu sao gần đây lại thành quen bị con chó này gọi dậy đúng 6 giờ, kim giây đồng hồ treo tường vừa nhích tới số 12, Hạ Cẩm Trình liền mở mắt. Mở ra đã thấy một cái bản mặt lông lá chó chó đang dòm chằm chằm trước mặt mình, hình như đã canh từ lâu.
“...A Phong.” Mở mắt ra thấy tên ngốc này, tâm trạng Hạ Cẩm Trình hơi nhích lên tí xíu, không còn là kiểu u ám mặt đen như lần đầu bị đánh thức nữa. Vừa tỉnh ngủ, giọng nói hơi khàn của anh nghe cũng có phần vui vẻ.
“Ngao ngao ~” Husky vốn chuẩn bị sẵn bài “Một hai ba nhảy lên!” để đè người ta dậy luôn, không ngờ người ta tỉnh trước, có hơi... hụt mood.
Hạ Cẩm Trình vò loạn một trận trên đầu nó rồi đứng dậy, đi rửa mặt, tắm rửa thay đồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT