“Thí chủ,” vị sa di đó hành lễ với nàng, nở một nụ cười kỳ quái, “Phía sau chùa có một khu rừng rậm, trong đó có một hồ sen nở rộ cực đẹp, khiến người ta quên hết trần tục, vốn là nơi các tăng nhân hóng mát. Thí chủ có muốn cùng đi tránh nóng không?”
Đoạn Tri Vi chỉ cảm thấy nhà sư này có gì đó cổ quái không nói nên lời, vì thế lắc đầu: “Thiếp còn có việc khác, không đi đâu.”
Nàng lùi lại hai bước, vội vàng muốn đi, nhưng hai chân lại không tự chủ được mà dừng lại.
Nhà sư kia niệm một tiếng A Di Đà Phật, dùng đôi mắt đen láy của mình nhìn chằm chằm Đoạn Tri Vi nói: “Bần tăng thấy thí chủ sắp nóng chết rồi, nếu không cùng ta đến đó tránh nóng, có lẽ sẽ phải hối hận.”
Hắn như thể nhìn thấu lòng người mà nói: “Sau hồ còn có kem miễn phí cho thí chủ thưởng thức.”
“Chưa đến mức nóng chết đâu nhỉ.” Đoạn Tri Vi nghĩ vậy, nhưng rồi lại như bị mê hoặc, bất giác đi theo sau hắn. Chùa Nam Nghiêm không thể so với các ngôi chùa lớn, khuôn viên rất nhỏ, vốn dĩ chỉ một loáng là đến hồ sau, nhưng Đoạn Tri Vi lại có cảm giác như đã đi theo vị sa di này một đoạn đường rất xa, tiến vào một khu rừng cây xanh um tươi tốt.
Giữa bóng râm rậm rạp lại nổi lên sương mù dày đặc. Đoạn Tri Vi mơ màng đi theo, cảnh hè tươi đẹp trước mắt lại ngày càng tối sầm, sương mù cũng ngày càng đậm. Trên tay vị sa di không biết từ lúc nào đã cầm một ngọn đèn hoa sen cao hơn cả người.
Cuối cùng cũng đến hồ Huyền Âm mà vị sa di nói, trong hồ quả nhiên nở đầy hoa sen, vô số nhà sư ngồi bên bờ, người thì nằm ngủ say trên đá, người thì tụng kinh dưới nước.
Nhà sư dẫn Đoạn Tri Vi tới nói: “Vinh hạnh được nữ thí chủ ghé thăm, chúng tôi nguyện vì thí chủ mà xướng Phạn âm.” Thế rồi đám tăng nhân này quả thực cùng nhau cất cao giọng xướng Phạn âm dưới nước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play