“Khụ.”
Văn Thời Tụng bước nhẹ đến gần, chỉ dừng lại khi hơi thở y đã hòa cùng nhịp hô hấp êm đềm của Thẩm Lý, sau đó bất ngờ hắng giọng thật mạnh ngay bên tai cậu.
Thẩm Lý giật bắn người tỉnh dậy.
Thực ra cậu cũng chẳng ngủ say gì mấy — đúng hơn là đang tận hưởng cái trạng thái mơ mơ màng màng giữa ngủ và thức. Cậu rất thích kiểu chợp mắt như vậy, lúc mà cả thế giới dường như trở nên yên tĩnh, còn đầu óc mình lại sáng tỏ lạ thường, từng lỗ chân lông trên cơ thể đều như đang giãn nở dưới ánh nắng ấm áp… mang đến một cảm giác thỏa mãn không cần phải suy nghĩ gì thêm.
Rồi — sự bình yên trong đầu cậu lập tức bị phá vỡ.
Thẩm Lý bừng tỉnh, bật ngồi dậy theo phản xạ, đôi mắt tròn vo đầy vẻ hoang mang, trì độn, và một chút “xù lông” như thể ai vừa thổi một hơi vào gáy mình vậy. Cậu trừng mắt nhìn đối phương, tức giận thể hiện rõ rành rành trên gương mặt — một sự khó chịu không thèm che giấu khi lãnh địa bị xâm phạm.
Văn Thời Tụng phải thừa nhận… khoảnh khắc này, y thật sự thấy rất hả hê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT