Tư Viễn Phương vừa mới chạy tới cổng trường, liền thấy Nhậm Dương hai tay đút túi, uể oải tựa lên tường tám chuyện với Phí Cuồng chuyện gì đó, nhìn nét mặt của Phí Cuồng thì hình như nói chuyện rất chi là vui vẻ.
"Sao đột nhiên tới đây vậy?" Trong lòng anh vui muốn nổ pháo hoa luôn rồi, nhưng nét mặt vẫn tỉnh bơ như thường.
Anh cực kỳ tự nhiên đặt tay lên vai hắn, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, còn liếc mắt nhìn Phí Cuồng một cái.
Nhậm Dương bị khẩu trang che đi nhưng khóe miệng vẫn hơi nhếch lên, hắn gật đầu với Phí Cuồng rồi dắt Tư Viễn Phương đi ra khỏi cổng trường.
Ban đầu chỉ là nửa đùa nửa thật bảo "chạy tới gặp em cái coi", ai ngờ người ta thực sự phi thân đến thật, lại còn không sợ lạnh.
Tư Viễn Phương làm bộ làm tịch hỏi: “Anh với cái bảo vệ đó thân thiết lắm hả?”
“Người ta ít ra cũng là học trưởng của em đó, em còn dám mở miệng nói hả.” Nhậm Dương cười khẽ, gỡ cái tay lạnh như đá trên cổ mình xuống, nhét thẳng vào túi áo ấm. Bên trong túi, tay hắn nắm lấy tay Tư Viễn Phương vẫn còn lạnh ngắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT