“Cho nên nè, tôi biết là cái khăn mới của cậu đẹp thiệt đó… nhưng cậu có thể đừng làm phiền tôi học bài được không?” — Tần Hề cười gượng gạo, quay sang nói với Tư Viễn Phương, tay vẫn đang xoay cây bút liên tục, cả người toát lên khí chất “tôi đang rất muốn yên ổn làm người”.
Tư Viễn Phương liếc lên bục giảng, thấy giáo sư vẫn đang say mê độc thoại với bảng, bèn nhỏ giọng nói tiếp:
“Cái này là khăn dệt tay đàng hoàng đó.”
Cạch —
Cây bút trong tay Tần Hề rớt xuống bàn, lăn hai vòng rồi dừng lại. Hắn hít sâu một hơi, gượng cười:
“Vậy hả, ghê thật đó…”
Nếu biết mình đánh không lại cái thằng thần kinh này, Tần Hề đã muốn đấm một phát vào mặt cho sáng mắt ra, cho biết thế nào là ôn bài quan trọng cỡ nào!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play