Nhậm Dương chẳng còn nhớ mình đã uống bao nhiêu ly rượu, chỉ nhớ mang máng rằng hầu như ai trong bữa tiệc cũng mời hắn ba tiếp
Hắn vừa lơ đãng bóc một quả dâu trong đĩa trái cây nhét vào miệng, vừa liếc mắt nhìn Bạch Nguyệt bên cạnh vẫn còn coi như tỉnh táo:
“Là một Omega, cậu uống rượu có hơi trâu bò quá rồi đấy?”
“Vậy còn con người như cậu, uống thế có phải hơi quá đáng không?” Bạch Nguyệt dụi mắt, dù cậu bẩm sinh trao đổi chất nhanh hơn người khác, nhưng tửu lượng thế nào cũng tới hạn, giờ đã bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài.
Cậu ngáp xong, ngồi tựa hẳn vào vai Nhậm Dương trên ghế sofa, từ xa nhìn lại còn tưởng cậu chủ động ngả vào vai hắn nữa cơ.
Tư Viễn Phương ở đằng xa đang ngồi mặt vô biểu cảm, cầm ly nước trái cây mà uống như uống rượu mạnh. Mắt anh trĩu xuống, đầu cúi lắc lư, nhưng cứ nhìn thấy Nhậm Dương và Bạch Nguyệt thân mật là anh lại như có chút không vui.
Lâm Việt Ảnh ngồi kế bên tay cầm chai nước chanh, mặt bình tĩnh rót thêm nước vào ly của Tư Viễn Phương. Kể từ lúc phát hiện anh đã say, hắn không dám đưa thêm một giọt đồ uống có cồn nào nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT