Về vụ nhật ký bị rò rỉ rồi còn bị đem bán đấu giá, Nhậm Dương hoàn toàn không hề hoảng. Vì sao à? Bởi vì người ra tay đầu tiên chắc chắn sẽ là Lâm Tu Tư – cái tên đó, đúng là con gà trống inox, vắt cổ chày ra nước bao nhiêu năm, may ra vẫn còn nhỏ giọt ít... rỉ sét.
Nhậm Dương nhớ lại lần trước hắn mới moi được ít tiền từ tên kia, sau đó vừa về đã bị người móc lốp. Nghĩ lại, muốn lấy được tiền trong tay tên đó mà còn nguyên vẹn ra đi, quả là một môn học huyền bí cần được đưa vào giảng dạy.
Lần này Lâm Tu Tư chơi lớn phun ra hẳn hai trăm vạn một phát, đến cả vốn cũng khó mà gỡ chứ nói gì lời.
Vì vậy tâm trạng Nhậm Dương cực kỳ phơi phới, vừa nghêu ngao hát vừa lướt diễn đàn, tìm được tiệm cháo top đầu trong giới đánh giá nội bộ của trường, định bụng gói cho Tư Viễn Phương ít đồ ăn.
Vừa mới tắt diễn đàn thì suýt nữa đụng trúng Bạch Nguyệt đang chạy trối chết tới. Hắn vội vàng lùi lại hai bước mới đứng vững được.
Chỉ thấy Bạch Nguyệt mặt căng như dây đàn, bước chân gấp gáp. Nhậm Dương theo bản năng liếc nhìn phía sau – quả nhiên, mấy người đeo khẩu trang trông vô cùng "đạo đức giả" đang đuổi theo. Cái vibe lưu manh tràn ngập bầu không khí.
Thấy được Nhậm Dương, mặt Bạch Nguyệt như bắt được vàng, hét lên: “Cục cưng ơi cứu em với, có người đang rượt theo em!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT