Mới học chưa hết một tiết, Nhậm Dương đã đột nhiên có thêm cả chục người thân hờ, dù hắn đã năm lần bảy lượt giải thích rằng mình không có huynh đệ chị em gì hết, nhưng vẫn không ngăn nổi đám chị em đang khát Alpha nhiệt tình như lửa đốt.
Đám người kia thậm chí còn lén tính chuyện đợi cháu trai cháu gái nhà mình lớn lên rồi giới thiệu cho hắn, đúng kiểu phát điên đến cực điểm luôn ấy chứ.
“Hồi trẻ tôi cũng tranh giành thế này này.” La Dạ vừa đưa cho Nhậm Dương một ly trà nóng, vừa nhỏ giọng nói.
Nhậm Dương dựa lưng vào tường, ngơ ra nhìn La Dạ, rồi duỗi tay nhận lấy ly trà, cười khẩy: “Cho nên thầy mới ế đấy. Thầy nhìn cái tên cẩu kia kìa, bốn mươi tuổi đầu mà còn dám hùng hồn tuyên bố là hồi trẻ được săn đón. Còn thầy, thì lại là kiểu ‘hồi trẻ tôi cũng từng…’”
La Dạ bất đắc dĩ bật cười: “Cho nên mới nói, Đế Tinh mấy tỷ dân, mà chỉ nặn ra được một người như hắn, đúng là truyền kỳ có thật.”
Nhậm Dương bật cười, uống một ngụm trà, rồi lặng lẽ nhìn đám bạn học phía xa đang hì hục tháo máy móc một hồi lâu. Sau đó hắn quay sang tò mò hỏi La Dạ: “Một tháng thầy được bao nhiêu lương vậy? Sao em thấy thầy nhàn rỗi vãi ra ấy? Nếu lương cao, em thấy em ũng làm được.”
La Dạ liếc hắn với ánh mắt kiểu “em bị làm sao đấy”, cười nhạt: “Tôi có ba bằng tiến sĩ đó, anh bạn. Còn cậu? Đến cái bằng tốt nghiệp mẫu giáo còn chưa chắc có. Nói chuyện tôn trọng tôi chút được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT