Rõ ràng ngã rất đau, thế nhưng Lục Minh Hiên lại hoàn toàn không để tâm.
Toàn bộ sự chú ý của hắn đều dồn vào câu “Lục Thanh Hòa không phải con ruột”, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Cao Đông Xuân.
Cao Đông Xuân thế nào cũng không ngờ rằng thằng con út trốn học, vậy mà lại nghe được chuyện này.
“Trẻ con biết nhiều chuyện như vậy để làm gì.” Bà định nói tránh đi cho qua chuyện, nhưng đối phương lại không chịu bỏ qua.
“Vừa rồi con đã nghe hết rồi. Mẹ, mau nói cho con biết, nó không phải con ruột của mẹ đúng không?”
Thấy con út hỏi dồn dập, hơn nữa trong lòng còn nghẹn một hơi uất ức, Cao Đông Xuân dứt khoát nói luôn: “Không sai, nó thật sự không phải anh ruột của con. Cho nên việc nhà ta không đối xử tốt với nó cũng là chuyện bình thường. Sau này con đừng để ý đến nó nữa là được.”
“Vậy tức là, mẹ nhặt nó về nuôi lớn, thế mà giờ nó còn quay sang mắng lại mẹ, đúng không?” Thấy Cao Đông Xuân không phản bác, Lục Minh Hiên cho rằng mẹ ngầm thừa nhận, trong lòng càng tức giận hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play