Lục Thanh Hòa ôm một đống giấy Tuyên Thành và bút mực do chính mình chọn kỹ mang về nhà, túi lớn túi nhỏ, thật sự không ít.
Vương Tổng Hảo nghe tiếng chuông cửa liền ra mở, vừa thấy mấy món đồ đó thì không khỏi há hốc mồm: “Huynh đệ, cái này là gì vậy?”
“Dụng cụ vẽ tranh. Cậu phụ tôi xách vào với.”
Vừa nghe thế, Vương Tổng Hảo lập tức đưa tay đỡ lấy: “Mày định học vẽ à?”
Lục Thanh Hòa không muốn nhiều lời, dứt khoát gật đầu, “Ừ” một tiếng: “Chỉ là vẽ chơi thôi.”
Vương Tổng Hảo lại rất tán thành: “Thế thì tốt, vẽ tranh dưỡng tính tình mà.”
Nhớ lại hồi học phổ thông, ngoài mấy môn bắt buộc như Toán Văn Anh ra thì chẳng có môn nào gây hứng thú. Trong thị trấn cũng ít lớp bồi dưỡng, bọn họ học chưa hết cấp hai đã nghỉ, nói gì đến học mấy lớp năng khiếu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT