“Ấy? Là cái gì vậy?”
Thấy Lục Thành Nghị tỏ vẻ hứng thú, Lục Minh Viễn liền lập tức mở hộp ra cho ông xem: “Gia gia, chẳng phải ông rất thích Văn Hòa Đế sao? Lúc ở nước ngoài, cháu tình cờ tham dự một buổi đấu giá, vừa khéo có một nghiên mực thời kỳ Văn Hòa Đế, nên cháu đã mua về. Không biết ông có thích không.”
Khối nghiên mực đen nhánh, thoạt nhìn vừa cổ xưa vừa mang theo cảm giác niên đại, chất liệu thủ công tinh xảo, nhìn qua quả thực không tồi.
Lục Minh Viễn vẫn chăm chú quan sát phản ứng của Lục Thành Nghị, trong lòng mơ hồ có chút bất an.
Lục Thành Nghị liếc nhìn nghiên mực, cầm lên ngắm nghía rồi ném ra một câu: “Không tồi, ông rất thích. Khối nghiên mực này chắc cũng tốn không ít tiền phải không?”
Nghe vậy, Lục Minh Viễn không kìm được mỉm cười, giọng nói xen lẫn chút vui mừng: “Không nhiều đâu, chỉ cần ông thích là được rồi.”
Hai người đã nhiều năm không gặp, trước đó còn từng xảy ra bất hòa, nên lúc đối diện vẫn có phần gượng gạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play