Thái Y Viện nhanh chóng cử nhiều thái y đến. Trong số họ, không ít người từng chẩn trị cho Lương Anh từ trước, nên khá quen thuộc với tình trạng của nàng. Dù nàng không hợp tác, họ vẫn tìm ra được vài manh mối.
Sau một hồi khó khăn thăm khám, mọi người lui ra gian ngoài. Ngụy Diễm đắp chăn cẩn thận cho Lương Anh rồi mới bước ra theo.
“Bẩm Hoàng thượng, nương nương mắc tâm bệnh,” một thái y cung kính thưa.
Ngụy Diễm dường như không bất ngờ với câu trả lời này, chỉ lặng lẽ gật đầu, không phản ứng gì thêm. Một lúc sau, hắn mới lên tiếng hỏi: “Vậy phải trị thế nào?”
Các thái y đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng một người lấy hết can đảm đáp: “Tâm bệnh nói dễ thì dễ, nói khó thì khó. Quan trọng nhất là phải tìm ra căn nguyên của khúc mắc.”
Những lời này đều nằm trong dự liệu của Ngụy Diễm. Hắn đã biết cách để nàng vượt qua, nhưng vẫn ôm một tia hy vọng mong manh, hy vọng có thể tránh được “căn nguyên” ấy mà vẫn giúp nàng hồi phục.
Nhưng sau một hồi, các thái y không nói thêm được gì. Ngụy Diễm như mất hết sức lực, chỉ phất tay: “Lui đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play