Thấy Ngụy Diễm vẫn chưa từ bỏ ý định, Văn Kỷ lạnh lùng đáp: “Chu Cảnh Hành sao?”
Việc thêm họ Chu vào khiến biểu tình của Ngụy Diễm thoáng chốc cứng lại.
Ngụy Diễm khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát. Chữ “Chu” như mắc kẹt trong cổ họng, càng nghĩ càng bực bội. Hắn đứng dậy, vừa đi qua đi lại vừa lẩm bẩm, bước chân lộ rõ sự khó chịu.
Văn Kỷ không để tâm, tiếp tục xem quyển thư tịch trên tay.
Nhưng chẳng bao lâu, nó lại nghe giọng phụ thân vang lên: “Cũng chẳng có lý do gì mà nhất định phải mang họ Chu.”
Văn Kỷ khó hiểu ngẩng đầu, thấy Ngụy Diễm như vừa nghĩ ra cách giải quyết, đôi mắt sáng lên: “Phụ hoàng có thể hạ chỉ, để đứa nhỏ theo họ mẫu thân con là được. Lương Cảnh Hành… Lương Cảnh Hành.” Hắn lặp lại cái tên ấy mấy lần, lông mày giãn ra, rõ ràng tâm trạng đã thoải mái hơn nhiều.
Nhưng Văn Kỷ lại cố tình dội nước lạnh: “Dù có là họ Lương, cũng không thay đổi được sự thật rằng phụ thân của đứa nhỏ là Chu thứ sử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT