“Mẫu thân.”
Giọng nói của Văn Kỷ kéo Lương Anh trở về từ dòng suy nghĩ. Nàng nhìn sang, thấy con trai mỉm cười hỏi: “Mẫu thân đang nghĩ về Chu Hoài Lâm sao?”
Lương Anh thoáng ngẩn người, do dự một lát rồi hào phóng thừa nhận: “Rõ ràng đến thế sao?”
Xưa nay, giữa hai mẫu tử hiếm khi nhắc đến Chu Hoài Lâm, bởi mối quan hệ giữa hắn và Văn Kỷ dường như có chút lúng túng. Chu Hoài Lâm cũng thường tránh mặt mỗi khi mẫu tử họ gặp nhau.
Nhưng lúc này, Lương Anh không còn nghĩ ngợi nhiều như trước. Nàng biết nhi tử mong nàng được vui vẻ, nên không muốn tiếp tục e dè với hạnh phúc của chính mình.
Văn Kỷ quả thực không ngại nhắc đến Chu Hoài Lâm. Khi mẫu thân nghĩ về người đó, ánh sáng trong mắt mẫu thân khiến cậu bé cảm thấy an tâm. Dù sao, họ cách xa nhau ngàn dặm, cậu bé không thể lúc nào cũng ở bên bảo vệ mẫu thân.
Nụ cười của mẫu thân là minh chứng rằng mẫu thân đang sống tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT