Chùa Pháp Nguyên, ngôi chùa gần kinh thành, luôn nghi ngút hương khói. Ngày thường, người đến dâng hương đã đông, cuối năm lại càng tấp nập, ai nấy đều cầu mong năm mới bình an, thuận lợi.
Chu Hoài Lâm dù đã đến kinh thành vài lần, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đặt chân đến ngôi chùa này. Hòa vào dòng người nhộn nhịp, hắn thả vài tờ ngân phiếu vào hòm công đức, rồi cầm nén hương từ ngọn lửa bên cạnh. Chuyện trong cung, dù hắn có chút cách thức, cũng không thể dễ dàng hỏi thăm. Lương Anh đã viết thư bảo rằng nàng không sao, vậy hẳn là không có chuyện gì, đúng không? Chu Hoài Lâm chỉ biết gửi gắm hy vọng vào đó, dù trong lòng mơ hồ hiểu rằng, có lẽ nàng chỉ báo tin tốt để hắn khỏi lo lắng, còn những chuyện không hay thì nàng giấu đi.
Đứng trước tượng Phật, hắn thành kính lạy vài lạy, lòng thầm cầu nguyện cho Thái tử được bình an. Đó là tâm nguyện chân thành nhất của hắn lúc này. Hắn không muốn Lương Anh phải chịu thêm đau khổ, không muốn gương mặt nàng lại mang nét buồn bã, đau đớn.
Sau khi dâng hương, Chu Hoài Lâm bước ra khỏi đại điện. Đúng lúc ấy, tiếng chuông từ xa vọng lại, hòa quyện cùng mùi hương đàn, khiến lòng hắn dịu đi đôi chút. Bỗng, một giọng nữ gọi tên hắn: “Chu thứ sử.”
Hắn nghiêng đầu, nhận ra người đứng đó là Đỗ Lâm Chi, nữ nhi của Đỗ thái phó. Nàng tiến lại gần vài bước, mỉm cười: “Chu thứ sử, thật trùng hợp.”
Chu Hoài Lâm gật đầu, gương mặt lạnh lùng như thường lệ: “Đỗ cô nương.” Giọng điệu lãnh đạm khiến hắn trông càng thêm xa cách.
“Chu thứ sử cũng đến dâng hương sao?” nàng hỏi, ánh mắt dò xét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT