Lương Anh chưa bao giờ tự nhận mình là một người mẫu thân tốt.
Ngụy Diễm chính là kẻ đầu sỏ khiến cả nhà nàng rơi vào cảnh ngộ khốn đốn như ngày hôm nay. Điểm này, Lương Anh chưa từng dao động. Hắn sai lầm, và nàng cũng chẳng bao giờ nghĩ đến việc bao biện cho hắn.
Nhưng đối với Ngụy Văn Kỷ, Lương Anh biết rõ, nàng đã nợ đứa con này quá nhiều.
Khi nàng rời khỏi kinh thành, Ngụy Văn Kỷ chỉ mới sáu tuổi. Một đứa trẻ nhỏ như vậy, làm sao hiểu được chuyện gì đang xảy ra? Làm sao biết được vì sao hôm trước còn được nằm trong lòng mẫu thân làm nũng, mà hôm sau đã bị đẩy ra ngoài cánh cửa lạnh lẽo?
Đối với nó, Lương Anh đã hành xử một cách tùy hứng và ích kỷ.
Có lúc, nàng thậm chí thầm mong đứa con này mang chút tính cách bạc bẽo, giả dối của phụ thân nó, hay ít nhất là kiêu ngạo, ương ngạnh như những công tử con nhà quyền quý. Nếu vậy, có lẽ nàng đã dễ dàng xem nó như một kẻ xấu xa mà đoạn tuyệt tình cảm. Nhưng Ngụy Văn Kỷ lại hiểu chuyện hơn bất kỳ ai.
Đến nay, Lương Anh vẫn còn nhớ rõ hình ảnh nó nắm lấy góc áo nàng, ánh mắt đầy vẻ không nỡ, nhưng lại chẳng thốt ra một lời níu kéo. Khi ấy, trong một khoảnh khắc, lòng nàng đau đớn đến mức muốn rơi lệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play