Tần La Phu bật cười. Không thể không nói, phần thưởng này quả thật đáng giá.
“Nhiệm vụ là gì?” Tần La Phu nhận ra mình còn chưa rõ ràng nội dung nhiệm vụ.
“Vị diện thế giới ‘Vân Tiên Chi Thượng’, là một thế giới trong sách.” Giọng nói trong trẻo, hoạt bát của 211 lại vang lên.
“Nhiệm vụ cụ thể thì sao?”
Nhắc đến điều này, giọng Hai Một Một không khỏi trầm xuống. Thế giới ‘Vân Tiên Chi Thượng’ này sụp đổ thật sự quá nghiêm trọng. Nó không phải là hệ thống đầu tiên được phái đến làm nhiệm vụ này. Trước đó từng có nhiều hệ thống tiền bối giàu kinh nghiệm đến nhưng không thể cải thiện được cốt truyện, trái lại còn khiến thế giới ấy càng tiến gần đến hủy diệt.
“Trăm năm sau, các vị nam chủ không rõ lý do mà tương tàn lẫn nhau, sẽ dẫn đến một hồi đại kiếp nạn mang tính hủy diệt cho cả Tu Chân giới. Nhiệm vụ của chúng ta là không ngừng nâng cao tu vi, đồng thời ngăn chặn đại kiếp này.”
211 dè dặt nói, đồng thời lén quan sát Tần La Phu, sợ nàng thấy nhiệm vụ quá khó mà từ chối.
Tần La Phu hiếm khi trầm mặc một lúc. Nhiệm vụ này quả thật không đơn giản. Bao nhiêu người cả đời còn chẳng thể chạm tới Nguyên Anh, huống hồ là cứu vớt cả thế giới.
“Ta còn tưởng nhiệm vụ là công lược mấy vai chính tuấn mỹ, mạnh mẽ kia.” Nàng mỉm cười, trên mặt lại không có bất kỳ vẻ khó xử nào.
211 bĩu môi, tức tối: “Ta là hệ thống tu bổ cốt truyện, không phải mấy hệ thống công lược không đứng đắn kia.”
“Công lược, dù thế nào cũng là có mục đích, lấy lừa gạt làm tiền đề. Tình yêu như thế, là thứ gây tổn thương người khác, ta không làm việc ấy.”
Quyển sách ‘Vân Tiên Chi Thượng’ này nàng từng nghe qua, là một văn án viết về hình tượng đại nam chủ. Nghe nói về sau tác giả không viết tiếp được, kết thúc dang dở, các vị nam chủ cuối cùng đồng quy vu tận, sinh linh đồ thán.
“Thế nhưng, cái gọi là ‘nguyên nhân không rõ’ ấy là chuyện thế nào?”
“Chuyện đó... chúng ta cũng không rõ. Chủ hệ thống chỉ giám sát được rằng mấy vị nam chủ đều có khuynh hướng tự hủy, nên mới hy vọng ngươi có thể tìm ra nguyên nhân.”
Tần La Phu khẽ cười: “Vậy thì đi Tu Chân giới thôi.”
Coi như lần này vì chính mình mà giúp một tay vậy. Nàng thở dài trong lòng.
Ký chủ thật là người ôn hòa. 211 vốn tưởng việc này không thể thành, không ngờ nàng lại đáp ứng.
“211 nhất định sẽ bảo vệ thật tốt ký chủ, không để người bị thương tổn.” 211 thề thốt, nắm chặt nắm tay. Tuy rằng nó mới vừa sinh ra, năng lực chưa ổn định, nhưng nhất định sẽ cố gắng học hỏi.
“Vậy, đa tạ ngươi.”
“Được rồi, giờ ta sẽ bổ sung tư liệu về thế giới trong sách cho tỷ tỷ.”
Cuốn sách có tên là ‘Vân Tiên Chi Thượng’ này là một tác phẩm thuộc thể loại đại nam chủ, kể về cuộc đời của năm vị nam chính mang số phân Long Ngạo Thiên.
Nam chín thứ nhất là một kẻ bị khinh rẻ, thân phận thấp hèn, làm nghề đánh đàn. Tuổi thơ gian nan, nhưng thực ra là thiếu chủ thất lạc của linh tộc, sau khi được nhận lại thì một đường thăng tiến, liên tục vả mặt kẻ thù.
Nam chính thứ hai là cường giả đệ nhất của Thiên Diễn Tông, tựa như tiên nhân được người người kính ngưỡng. Tuổi còn trẻ đã là đệ nhất Tiên giới, lấy sức một mình vực dậy cả tông môn.
Nam chính thứ ba âm lãnh, xảo quyệt, dã tâm ngút trời, căm ghét nhân loại. Là vương trữ của Ma giới nhưng ẩn mình trong Thiên Diễn Tông, mưu đồ thâu tóm toàn bộ Tiên giới.
Nam chính thứ tư là đại đệ tử Thanh Vân Đài, là chính đạo quang minh, kiếm cốt đàn tâm. Nhân phẩm đoan chính, công minh liêm khiết, lấy nhân nghĩa lễ trí tín làm gốc.
Nam chủ thín năm là tiểu công tử của Bồng Lai Các, đơn thuần, đáng yêu, không tâm cơ. Vốn là một tiểu tiên vô lo vô nghĩ, lại bị phụ thân đưa về, bị gán làm tư sinh tử, chịu đủ khổ sở.
Tóm lại, xuất thân của bọn họ đều cực kỳ cao quý. Dù trước mắt bị khinh rẻ, cuối cùng đều trở thành cường giả đứng đầu một phương.
Điêù này thật sự rất 'Vân Tiên Chi Thượng' , độ cao của những vai chính ấy, là cảnh giới mà bao người cả đời cũng chẳng thể chạm tới.
Tại nơi này, mọi thứ đều đã được an bài.
Vậy nên, thay đổi vận mệnh là phải dựa vào huyết thống sao? Tất cả mọi người đều chỉ là đá kê chân cho bọn họ trở thành vương giả?
Tựa như nam nhân kia, tự cho là đứng trên cao liền có thể thao túng số mệnh người khác.
Nhưng ai cam nguyện để vận mệnh mình bị khống chế? Ai cam lòng làm đá kê chân cho kẻ khác?
Tần La Phu chính là bởi vì không cam lòng, mới tiếp nhận nhiệm vụ này. Trong nhận thức của nàng, tự do còn quan trọng hơn tất thảy. Không ai có thể khống chế nhân sinh của nàng, kể cả thần cũng không được.