Ánh mắt Cẩn Vương phi khẽ lóe lên, nhưng bà đã sớm chuẩn bị sẵn lời nói. 
Bà mỉm cười nhìn Cẩn Vương, nói: “Khó cho các con, ngày đầu tiên đại hôn đã phải ra ngoài tìm người. Nhưng Nhã Chi lớn lên bên cạnh ta, như con gái của ta vậy, nó cũng gọi Phượng Đàn là ca ca. Bình thường nó lại thân thiết với con nhất. Không biết có phải nó quá vui nên đêm qua chơi đùa hơi quá hay không, cho nên ta nghĩ con nên đến đây.”
Lời nói của bà rất đường hoàng, nhưng Vân Khanh chú ý thấy ở đây, ngoài Cẩn Vương và Cẩn Vương phi thì Ngự Phượng Tùng và Ngự Thanh Bách đều không xuất hiện. 
Cẩn Vương phi còn nhấn mạnh Ngự Phượng Đàn và Hàn Nhã Chi thân thiết. Nói ra những lời như vậy trước mặt nàng, một thê tử mới cưới, chắc chắn là cố ý. 
Ai trong vương phủ cũng biết Hàn Nhã Chi không phải muội muội ruột của Ngự Phượng Đàn, mà nàng ta còn mang theo tâm tư khác.
Ngự Phượng Đàn nhìn Cẩn Vương phi một cách hờ hững, ánh mắt phức tạp. Chàng không đáp lời bà, mà hỏi: “Như mẫu phi đã nói, Hàn tiểu thư sống nhờ trong vương phủ, con là Thế tử đương nhiên phải để ý đến sự an nguy của nàng. Không biết mẫu phi đã tìm thấy Hàn tiểu thư chưa?”
Bị chàng nói vậy, Cẩn Vương phi đảo mắt qua các người hầu đang tìm kiếm xung quanh, nói: “Đã tìm khắp hậu viện rồi nhưng không thấy, vì vậy phụ vương con bảo ta đến tiền viện tìm thử, đang định dặn dò người đi tìm thì con và Vận Ninh đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play