Xe ngựa lăn bánh không ngừng, hai ngày sau thì vào đến Dương Châu, lại đi thêm hai canh giờ nữa, bên ngoài vang lên tiếng phu xe: “Lão phu nhân, đại tiểu thư, đến Thẩm phủ rồi ạ.”
Nghe vậy, Vân Khanh mỉm cười nhẹ, liền đứng dậy nói: “Khanh nhi dìu tổ mẫu xuống xe.”
Trên đường đi, lão phu nhân được Vân Khanh chăm sóc chu đáo, ấn tượng đối với nàng cũng tốt lên đôi phần. Nay thấy nàng cung kính lễ độ, trên mặt cũng hiện vẻ hài lòng, gật đầu để nàng đỡ xuống xe.
Trước cổng lớn, Thẩm Mậu và Tạ thị đã sớm dẫn nô bộc trong nhà chờ sẵn. Vừa thấy lão phu nhân xuống xe, cả hai lập tức bước tới hành lễ:
“Hài nhi bái kiến mẫu thân/ Con dâu bái kiến mẫu thân.”
Lão phu nhân thấy hai người đích thân ra đón, trong lòng cũng có chút vui, gật đầu nói: “Khó nhọc cho con rồi phải ra tận cửa chờ.”
Dứt lời, bà ta quay sang nhìn Tạ thị, thấy nàng hôm nay mặc áo ngắn thêu mẫu đơn màu đỏ hồng, váy mã diện xanh lam xen kim tuyến, tóc vấn kiểu tùy vân kế, cài hai cây trâm điểm thúy khảm ngọc, sắc mặt cũng hồng hào hơn trước khi đi, rõ ràng là mấy tháng bà không có nhà, Tạ thị sống cũng không đến nỗi nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT