Gia Phù vẫn cúi đầu im lặng.
Chương Phượng Đồng tiếp tục nắm tay nàng: “Chân muội muội, chuyện giữa muội và Thế tử, ta cũng biết sơ qua. Thế tử là bậc long phượng trong loài người, hiếm có trên đời. Huynh ấy đối với muội lại càng si tình hết mực. Ta chưa từng thấy huynh ấy quan tâm đến một nữ tử nào như đối với muội…”
Chương Phượng Đồng ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
“Thế tử trước kia đón muội từ nhà đến đây, dọc đường muội ắt hẳn đã hoảng sợ, mới nảy sinh hiểu lầm. Kỳ thực, Thế tử cũng không nỡ đối xử với muội như vậy, chỉ là trong lòng huynh ấy có nỗi khổ riêng. Nguyên do bên trong, sau này muội sẽ hiểu. Muội phải biết, tất cả những gì huynh ấy làm, đều là vì yêu muội mà thôi.
Ta may mắn được đính hôn với Thế tử, thế nhưng vì ta mà đến nay huynh ấy vẫn chưa thể thành thân, bên cạnh cũng chẳng có ai quan tâm săn sóc. Mỗi khi nghĩ đến, ta lại thấy day dứt vô cùng. Tình cờ biết được huynh ấy có ý với muội, ta thật sự rất mừng. Ta đức mỏng phận hèn, nhưng vẫn có chút lòng bao dung. Chỉ cần muội gật đầu hôm nay, sau này tuyệt đối sẽ không để muội chịu thiệt thòi. Đợi khi thời cơ thuận tiện, danh phận trắc thất chẳng phải dành cho muội thì còn cho ai? Tương lai chúng ta thân như tỷ muội, cùng hầu hạ Thế tử, cùng hưởng vinh hoa phú quý, chẳng phải là chuyện tốt đẹp hay sao?
Nếu muội còn điều gì băn khoăn, hay cần giúp đỡ điều chi, cứ việc nói với ta. Ta nhất định sẽ hết lòng giúp muội.”
Nói xong, nàng ta mỉm cười nhìn Gia Phù.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play