Ân Hồng Tuyết vẫn giữ gương mặt tươi cười như thể mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay, dáng ngồi đẹp như tranh, phe phẩy cây quạt mà vài chiếc lông đã trọc lóc.
"Nam chính ra tay cũng độc ác quá rồi." Hắn đưa đầu ngón tay vuốt qua chỗ thiếu lông phượng trên mặt quạt.
“Cây quạt này của ta chỉ có mấy cọng lông phượng, đều bị hắn chặt bay mất.”
Lạc Kỳ An xoa xoa giữa mày: “...Vậy giờ làm sao?”
Ân Hồng Tuyết lật qua lật lại xem cái quạt, nói: “Đã loạn thành như vậy rồi, còn có thể làm gì nữa? Thuận theo tự nhiên thôi.”
“Hả?”
Ân Hồng Tuyết nghiêng mắt liếc cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT