Lạc Kỳ An không trả lời Ứng Thiên Thừa, chỉ vươn vai rồi đi thẳng xuống bậc thang, trở về chỗ ở để ngủ bù.
Đơn giản xử lý vết thương, thay quần áo sạch sẽ xong, cậu vừa nằm xuống giường đã lập tức chìm vào giấc ngủ sâu. Không biết đã qua bao lâu, trong lúc mơ mơ màng màng, cậu cảm thấy gối đầu cứng cứng. Cậu nghiêng mặt sang, miễn cưỡng mở hé mắt ra một khe nhỏ, đập vào mắt là một mảng áo trắng.
Đầu óc cậu chậm chạp một hồi, ý thức dần tỉnh táo. Cậu chống tay ngồi dậy một chút —— quả nhiên, đang ở trong thần thức.
Trước mắt là Ứng Thiên Thừa đang ngồi xếp bằng, còn cậu thì… gối đầu lên đùi hắn.
Lạc Kỳ An: “…”
Cậu rất muốn nói một câu “ngại quá”, nhưng mà cậu mệt thật sự, mệt hơn bất kỳ lúc nào.
Vì vậy, cậu lại nằm xuống, hiện tại đến cả ánh sáng mỏng manh trong thần thức cũng làm cậu thấy chói mắt. Cậu xoay người, trán tựa sát vào bụng dưới của Ứng Thiên Thừa, điều chỉnh một tư thế thoải mái rồi ngủ tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT