Trên giấy toàn là mấy thứ đại bổ.
Bổ chỗ nào thì rõ ràng rồi. Lạc Kỳ An còn tưởng Ứng Thiên Thừa tuổi còn nhỏ mà đã…
Cậu liền xấu hổ đến mức quên luôn bản thân, quay đầu cười gượng gạo.
Ứng Thiên Thừa cứ thế yên lặng nhìn cậu cười xong, đợi Lạc Kỳ An bình tĩnh lại mới chậm rãi buông một câu:
“Tối qua ta có nên để sư huynh nhìn thử xem ta có cần mấy thứ này không.”
Lạc Kỳ An: “…”
Cậu ho khan hai tiếng, nói: “Đừng nói mấy chuyện đó nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT