Nửa canh giờ sau, mấy người dừng lại ở một trấn nhỏ.
Vết kiếm của Lạc Kỳ An quá sâu, tiếp tục ngự kiếm sẽ khiến miệng vết thương bị rách ra. Không còn cách nào khác nên chỉ có thể tạm thời nghỉ lại trị thương.
Kính Khang trưởng lão bôi thuốc xong, nói: “May mà không thương đến nội tạng, hai ngày tới đừng để dính nước.” Rồi quay sang dặn Lạc Kỳ An.
“Nhớ thay thuốc.”
Lạc Kỳ An gật đầu, tỏ vẻ đã nhớ kỹ.
Người là cậu đâm, dù gì cũng phải có trách nhiệm.
Kính Khang trưởng lão cùng Nam Cung Phi Vân vì sốt ruột mang phệ linh trùng về Vân Côn Phái nên chỉ đành rời đi trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT