Liễu Nhan Sơ giống như bị ai đó mở ra van nước mắt, nghẹn ngào nhỏ giọng lên án:
“Ngài rõ ràng từng nói có thời gian sẽ đến thăm ta… nhưng một lần cũng không có!”
Lạc Kỳ An quýnh lên: “Ngoan nào, đừng khóc.”
Cậu quay đầu tìm kiếm sự trợ giúp từ Ứng Thiên Thừa, nhưng tên nhóc kia lại thản nhiên dời mắt đi nơi khác.
Thằng nhóc đáng chết.
Lạc Kỳ An đành phải cúi người xuống, dịu giọng dỗ dành: “Sư phụ chẳng phải đang đứng đây sao?”
“Gạt người! Ngài rõ ràng thích ca ca ta hơn, ta đều biết cả rồi! Lúc ở Vân Côn Phái, ngài còn tới tìm hắn nữa!” Liễu Nhan Sơ vừa nói vừa thấy càng tủi thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play