Tần Hành hôm sau phải về nước, lúc anh đi, Quý Nam vẫn còn đang ngủ.
Trước khi rời khỏi, anh cúi xuống hôn lên trán cậu, thấp giọng nói: “Anh đi đây.”
“Đừng…” Quý Nam mơ mơ màng màng nghe được anh sắp đi, theo bản năng đưa tay kéo anh lại.
Tần Hành bật cười, hôn lên trán cậu mấy cái rồi dặn: “Máy bay không chờ mình đâu. Anh có làm sẵn cơm trưa, đang hâm trong nồi, lát nhớ dậy ăn, chén đũa anh đặt sẵn rồi, đừng rửa, chờ người giúp việc tới. Ăn xong thì nhớ gọi điện cho anh. Không được tự chạy lung tung, biết chưa?”
Giọng trầm thấp dịu dàng ấy khiến Quý Nam nghe được câu được câu không, rõ ràng là muốn kéo anh nằm lại ngủ tiếp, nhưng thấy anh không để ý đến mình thì cũng đành quay lưng lại, qua loa đáp: “Biết rồi…”
Nói xong lại trở mình ngủ tiếp.
Tần Hành thấy cánh tay cậu còn lộ ra ngoài liền nhẹ nhàng đắp lại chăn, chỉnh lại góc chăn ngay ngắn mới rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT