Tối hôm qua khi làm, Quý Nam không thấy chỗ nào khó chịu, nhưng đến sáng nay tỉnh dậy thì mới biết: eo đau, mông đau, bên trong đùi thì ê ẩm đến mức không chịu nổi, cả người chỗ nào cũng rã rời khó ở.
Cậu vừa mệt vừa bực nên tâm trạng cực kỳ tệ, sáng sớm Tần Hành gọi cậu dậy ăn sáng còn bị cậu ném thẳng cái gối vào mặt.
Tần Hành chẳng giận, vẫn nhẫn nại gọi tiếp, nhưng Quý Nam thì trùm chăn kín mít, vừa lầu bầu vừa r*n rỉ, than thở đủ kiểu, nói anh không biết thương người, không có lương tâm, tối qua lăn qua lộn lại như vậy còn chưa đủ, giờ còn bắt dậy sớm không cho nghỉ ngơi.
Tần Hành chỉ biết im lặng nhìn trần nhà, đầu đầy vạch đen, bất đắc dĩ lắc đầu đi ra ngoài, chờ đến gần trưa Quý Nam mới lồm cồm bò dậy.
Tần Hành vừa nấu xong cơm, định lên gọi Quý Nam xuống thì vừa đẩy cửa vào đã thấy cậu như người máy cứng đờ từng bước rời khỏi giường, anh lập tức chạy đến muốn đỡ lấy cậu.
Bị đẩy cửa đột ngột làm giật mình, chân không vững, nghiêng người ngã về phía trước, cứ tưởng sẽ đập mặt xuống thảm, ai ngờ lại được ôm trọn vào một vòng tay ấm áp.
“Không sao chứ? Dậy rồi sao không gọi anh?” Tần Hành bế cậu lên, đặt ngồi xuống mép giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT